Giới thiệu 4 bài dự thi đoạt giải S.V.C Writing Contest 2008

Guinevere

Mun Hye Ri , xX_Bà xã Eric_Xx, Chánh thất nhà Mun
Staff member
Site Founder
Giải HyeSung '08
Giải SHINHWA '08



SHINHWA không phải là huyền thoại

- fortuneteller -​





Một câu chuyện cũ, có lẽ đã nhàm...

Thỉnh thoảng trên các diễn đàn bạn sẽ thấy mấy cái poll đại loại như nhóm nhạc nào là huyền thoại của Kpop, hoặc nhóm nhạc nào của Kpop đã đi vào huyền thoại của Châu Á... Cái chức danh huyền thoại đó là sự khẩu chiến của không biết bao fan Việt và cả nước ngoài.

SHINHWA trong tiếng Hàn có nghĩa là huyền thoại (legend). Có một fan Shinhwa tôi biết bảo rằng đó là thần thoại (myth). Dù là huyền thoại hay thần thoại cũng đều có ý nghĩa rất to tát.

Một fan Shinhwa nữa kể cho tôi nghe về kế hoạch "save the best for last" của Lee Soo Man, rằng H.O.T chỉ là thử nghiệm của SM, Shinhwa mới là sản phẩm cuối cùng, vì vậy nên cái tên SHINHWA không phải vô tình mà ông trùm ấy đặt cho shinhwa, mang nhiều tham vọng trong nó.

Thật không ngờ đúng không, H.O.T thành công vang dội ngoài sức tưởng tượng.

Shinhwa, một huyền thoại?

Một triệu bản đĩa. Một con số mơ tưởng. trước thời Shinhwa, H.O.T đã bán được, cùng thời với Shinhwa, G.O.D đã bán được. Còn với Shinhwa, đó chỉ là một con số mơ tưởng của fan Shinhwa. Ngay cả khi vol 9, kỉ niệm 10 năm Shinhwa, fan gào thét, viết bài kêu gọi cảm động, cũng chỉ bán hơn 100 ngàn bản sau một tháng. DBSK với vol 4 của mình chỉ hơn một tuần đã bán hơn 200 ngàn bản. Các thành viên của Shinhwa khi solo cũng đã phải vất vả lắm để cố đạt được con số 100 ngàn bảng. Năm ngoái cũng chỉ có Hyesung mới đạt được bonsang.

Nói đến bonsang, có lẽ phải nhắc đến Daesang. Xin hãy bỏ qua những tin đồn về sự mua giải hay dàn xếp giải qua một bên, khó cầm lòng mà không thốt lên một tiếng OH khi nhìn vào danh sách Daesang của H.O.T, hay một năm nhận hết các Daesang lớn nhỏ của DBSK... Shinhwa chỉ có một giải Daesang cho album thành công nhất của mình Brand new sau từng đấy năm.

Về một fanclub đông đảo ư? Xin hãy nhìn vào con số đông đảo của Cassopedia hay E.L.F, những nhóm nhạc có tuổi đời trẻ hơn Shinhwa nhiều. Khi tôi còn ở Việt Nam, kiếm được một món đồ của Shinhwa thật khó hơn nhặt được 50 ngàn. Fan của Shinhwa ở Việt Nam có được mấy người? Khi tôi ở Pháp, khi tôi nói chuyện Kpop, những cô bạn Trung Quốc, Thái Lan, Philippine hay hỏi tôi thích DBSK hay Super Juniors hay Big Bang...Fan Shinhwa tại Pháp mà tôi biết có khoảng 6 người. Fan DBSK tôi ít giao tiếp cũng biết đến hơn 20 người...Topic của SHINHWA trên các diễn đàn cũng chỉ ở hạng topic khiêm tốn với một số fan thường trực.

Nếu bạn nói với tôi về sự thành công của các thành viên khác ở các lĩnh vực khác, Shinhwa đầu tiên vẫn là ca sĩ và dù sao ở các lĩnh vực khác cũng là với tư cách solo của họ. Eric có thể khá nổi đình đám nhưng những bộ phim anh đóng chỉ là những phim có mức rating và đầu tư bình thường. Diễn xuất của Dongwan có thể được công nhận nhưng giống như Eric, cả hai người dường như vẫn chỉ là những kẻ amateur trong lĩnh vực truyền hình và điện ảnh so với nhiều tên tuổi khác. M đã trở thành một thương hiệu cho các nhãn hiệu quần áo, dụng cụ thể thao...nhưng nó cũng chỉ là một hiệu ứng ăn theo của Minwoo. Nếu bản thân anh không thành công thì nó cũng sẽ chìm theo. Junjin và Andy đang là những ngôi sao mới nổi của bên giải trí. Junjin khiến tôi liên tưởng đến Kim Joong Kook hay Hong Kyung-min. Cách đây vài năm hai anh cũng rất nổi qua nhiều show nhưng các show giải trí cũng chỉ có thời của nó. Junjin hiện tại có thể mới lạ với khán giả cũng về lâu về dài khó lòng địch lại với các ngôi sao kì cựu và chuyên nghiệp trong ngành đó như Kang Ho Dong, Mc Yoo, Park Myung Soo...Junjin đâu thể làm hài hình ảnh của mình đến tận cùng như họ. Andy nổi lên qua một số vở musical và vai trò Anseobang trong we got married. Nhưng Anseobang thì phải đi với Solbi và câu chuyện tình của anh và Solbi đã kết thúc khi họ rời khỏi show. Show cũng chỉ có thời của nó mà thôi.

Shinhwa là huyền thoại ư?

Một triệu bản đĩa, có lẽ đó chỉ mãi là con số mơ tưởng. Nhưng tôi vẫn sẽ mua đĩa ủng hộ họ, vì trong những con số thống kê đó, có thể là nhỏ, có một phần của tôi.

Daesang, ít ra đó là một giải daesang không có điều tiếng gì, được đánh giá là xứng đáng. Đó là một giải daesang mà cả fan Shinhwa và Shinhwa đã khóc hết mình cho nó sau 7 năm chờ đợi. Những giọt nước mắt thật sự hạnh phúc. Một giải Daesang có ý nghĩa hơn bao giờ hết. Đôi lúc tôi cảm thấy các giải thưởng khác sau nó dường như với cả Shinhwa hay fan đều không thật sự quan trọng.

Shinhwachangjo, tôi tự hào mình là một changjo-er. Một FC gương mẫu, có tổ chức. Chúng tôi không đông nhưng được các FC kính trọng. Một bản cam kết không gây chiến, không tham chiến với các FC khác. Một Dream concert dù không có một Shinhwa nào biểu diễn nhưng vẫn có màu áo cam. Màu ám cam giúp đỡ E.L.F sửa lại banner, màu bóng cam vẫn vẫy lên khi phần lớn sân vận động tắt đèn. Fan Shinhwa ở Việt Nam không nhiều, nhưng chúng tôi yêu thương gắn bó với nhau. Chúng tôi là Mun gia, Lee gia, Kim gia, Park gia, Jung gia, Lee gia, là các chánh thất, tiểu thiếp, là thông gia lòng vòng, là thỉnh thoảng cũng cho chị em mượn chồng chút...

Dù các thành viên của Shinhwa tách ra solo nhiều, dù đôi lúc một Shinhwa thống nhất là một nỗi nhớ nhưng chúng tôi vẫn luôn ủng hộ họ. Chilwoo, vị anh hùng mặt nạ Zero Hàn quốc, thương hiệu M rising tự hào trên cái mũ xấu xí, một Junjin độc đáo của YSMM, Infinity challenge, 4 girls show, một vị ngọt ngào của Anseobang....

Khi tôi gặp những poll vote huyền thoại như vậy, tôi thường bỏ qua.

Tôi yêu câu nói của Hyesung, rằng Shinhwa không phải là chúng tôi không phải là nhóm nhạc giỏi nhất nhưng chúng tôi là nhóm nhạc lâu đời nhất. Tôi yêu câu đùa của Junjin về một Shinhwa juniors gồm những đứa con của Shinhwa. Tôi yêu lời hứa không tan rã của Shinhwa.

Ai muốn làm huyền thoại, thần thoại, làm thần, làm thánh, làm super, làm generation, làm wonder, làm bigbang... xin hãy cố gắng đi theo con đường của mình, còn với tôi, chỉ xin Shinhwa hãy luôn giữ lời hứa không tan rã.

Để một Eric lạnh lạnh trở thành một kẻ 4D khùng khùng vui vẻ
Để một Minwoo luôn sexy charming trong mắt các em gái trở thành một kẻ tinh nghịch quái quỉ
Để một Dongwan thực sự là một witty guy, để những câu đùa của anh không rơi tõm vào không khí, để tôi không phải nhìn thấy đôi lúc sự cô đơn trong mắt anh
Để một Hyesung hoàng tử bạch mã biến thành mommy bird, một hoàng tử cua hâm hâm
Để một Junjin thực sự là một người em đáng yêu ở giữa những hyung thực sự của mình
Để một Anseobang lại trở thành một litto cute boy Andy của Shinhwa.

Để chúng tôi, những Shinhwa fan một ngày sẽ không phải đau lòng trước một cái tin một thành viên rời khỏi nhóm, hay rơi lệ trước một cái tin chính thức tan rã...

Nếu ai hỏi tôi Shinhwa có nghĩa là gì, tôi sẽ nói:

Trong tiếng Hàn nó có nghĩa là huyền thoại
Còn với tôi, nó chỉ có nghĩa là 6 kẻ khùng thích ở bên nhau.



=======================================
 

Guinevere

Mun Hye Ri , xX_Bà xã Eric_Xx, Chánh thất nhà Mun
Staff member
Site Founder
Giải JunJin '08



DESTINY of LOVE

- blue_rain198 -



DESTINY…..
Định mệnh….

Người ta có thể hiểu từ này theo nhiều cách khác nhau và với nhiều tâm trạng khác nhau. Mỗi từ ngữ đều có giá trị của riêng nó và có thể khiến người ta liên tưởng đến một ai đó, một điều gì đó, nhưng nhất định đó phải là những con người, những điều ta quý trọng trong cuộc đời.

Và với tôi, Destiny – Định mệnh luôn gắn liền với SHINHWA

Shinhwa bước vào cuộc đời tôi như 1 cơn gió đầu thu, rất nhẹ nhưng cũng đủ để làm trái tim 1 đứa con gái xao động.

Không thể phủ nhận, ấn tượng đầu tiên là vẻ bề ngoài rất bắt mắt của các anh. Đó không đơn thuần chỉ là những khuôn mặt điển trai mà điều ấn tượng nhất lại là nụ cười. Nụ cười của những con người hoàn toàn xa lạ nhưng không hiểu vì sao lại có một sức hút mạnh mẽ đến thế. Đó là cảm giác gần gũi, dường như rất thân quen, Đó chính là nụ cười mà cho đến tận bây giờ mỗi khi nhìn thấy đều có cảm giác vô cùng nhẹ nhõm.

Và rồi ngày qua ngày, năm tháng trôi đi, thứ tình cảm ban đầu ấy cũng theo chân đứa bé gái lớn lên. Con người ta khi lớn lên sẽ có nhiều thứ thay đổi, tình cảm cũng không phải là ngoại lệ. Những tình cảm le lói, nhem nhúm của đứa trẻ ngày nào giờ cũng đã không còn như xưa nữa. Nó đang lớn dần lên. Trái tim không chắc có mở rộng hơn nhưng phần tình yêu mang tên ShinHwa thì dường như cứ lớn dần lên. Từ những tấm ảnh, mẩu tin nhỏ nhặt góp lại qua những trang báo đến khi tìm thấy những con người cũng mang tình yêu giống như mình. Hạnh phúc. Vui mừng. Cứ như vậy tôi dõi theo các anh. Tôi nuôi dưỡng mảnh yêu thương chưa tròn đầy ấy bằng niềm tin, niềm tin về một thứ tình cảm cho dù gửi đến một nơi rất xa nhưng chỉ cần trái tim còn tin còn yêu thì nó sẽ còn tồn tại.

Đó là niềm tin về một tình yêu tôi đã nuôi dưỡng bấy lâu. Là một trong những bước ngoặt quan trọng nhất đánh dấu trên con đường tôi đi.

I believe it is Destiny.


And LOVE…
Tình yêu...

Phải …chính là thứ khó định nghĩa nhất trên đời. Tôi đã không ít lần thử cố lục lọi trong từng ngõ nghách tâm hồn mình để có thể định nghĩa hay ít ra cố gắng tìm kiếm điều gì là tình yêu trong con người mình, và tình yêu đó liệu có được đặt đúng chỗ hay không. Và rồi cuối cùng, khi tất cả những suy nghĩ điên rồ ấy qua đi, tôi nhận ra, tình yêu là thứ rung động mà mỗi người tự vẽ ra cho mình. Thế nên nó nhiều màu sắc, nhiều hình khối, nhiều đề tài dành cho nhiều đối tượng. Với một người sống khá thiên về tình cảm như tôi thì tình yêu là một điều vô cùng quý giá vì thế tôi chỉ dành chứ “Yêu” cho những con người sẽ gắn bó với tôi đến hết cuộc đời.

Một câu hỏi thoáng qua. Vậy thứ tình cảm với các anh thì sao?

Là những nụ cười hạnh phúc khi được nhìn thấy các anh, dù chỉ là những hình ảnh ghi lại, những niềm vui đến muộn, nhưng trái tim vẫn đập rộn rã.

Là những trận cười nghiêng ngả vì cái sự ngốc nghếch đáng yêu đến bất ngờ của các anh, rất vô tư, rất thoải mái, giống như được trở lại những ngày xưa không nhiều những lo toan bề bộn.

Là một khoảnh khắc chợt bần thần, nghĩ mông lung và rồi như một thói quen cất lên tiếng hát khe khẽ bằng một thứ ngôn ngữ chẳng thể tròn âm rõ tiếng.

Là phút giao thừa nhìn lên trời đêm, gửi những lời cầu nguyện đến một nơi rất xa

Là giả vờ ghi nhớ ngày sinh nhật của ai đó trong máy điện thoại nhưng kì thực có khoảnh khắc nào quên.

Là tự mình mua 1 cái bánh sinh nhật nho nhỏ, thắp nến, bật nhạc và cầu chúc cho một tuổi mới nhiều hạnh phúc – cho dù một người đâu thể sinh nhật 7 lần 1 năm.

Là cố gắng tìm kiếm tất cả những gì liên quan đến các anh giữa đầy rẫy những con người khác nữa, tìm kiếm những gì dành cho mình.

Là những phút giây bỗng nhiên thấy mình thật vô dụng, buồn bã, tủi thân ghê gớm, để rồi một giai điệu quen thuộc vang lên, mọi nỗi buồn kìm nén vỡ òa trong tiếng khóc.

Là những đêm dài miên man trong nỗi nhớ, để tâm hồn được tự do bay tới miền đất xa xôi nơi những con người rất đỗi thân yêu ấy đang sống.

Là những mắt ướt khi các anh gặp chuyện không lành. Vì biết là không thể làm gì nên trái tim càng se sắt hơn.

Là những giọt nước mằm mặn đi cùng với nụ cười – giọt nước của hạnh phúc khi thấy các anh có thể cùng đứng bên nhau, bước về phía trước.

Và còn nhiều rất nhiều những điều khác nữa.

ShinHwa đã khiến con người tôi thay đổi không ít. Tôi đã vì các anh mà cố gắng rất nhiều, vì các anh mà chấp nhận cũng rất nhiều, bởi vì các anh đã luôn ở bên tôi.

Và rồi tôi tin đó chính là Tình yêu, một thứ tình yêu của riêng tôi.
.
.
.
.

Thế nhưng…
Tình yêu đâu phải chỉ giới hạn trong thế giới của những người đang yêu, huống hồ tình yêu ấy lại không phải được ràng buộc hay kết nối hai chiều rõ rệt

Tôi đã từng khóc, khóc rất nhiều, đã cảm thấy hụt hẫng đến tột cùng khi ba mẹ giật xuống tấm poster duy nhất của các anh mà tôi dán trong phòng. Cùng với những định kiến và lo lắng, ba mẹ đẩy tôi vào ngõ cụt không sao thoát ra nổi bằng những lời nói, hành động của mình. Tôi không hiểu vì sao ba mẹ không thể hiểu cho tôi, không thể đặt mình vào vị trí của tôi và thử nghĩ về cảm giác của tôi. Nhưng rồi tôi hiểu rằng dù có thế nào thì cha mẹ vẫn cứ là cha mẹ, con cái vẫn cứ là con cái, vì vậy con cái chỉ có thể chấp nhận mà thôi. Tôi chấp nhận cất giữ các anh trong cái tủ chật hẹp và quyết định sẽ không để cho ai thấy cả. Như thế tôi giữ các anh cho riêng mình.

Tôi đã từng tức giận khi những có những người tôi vẫn nghĩ là bạn của mình lại nói về các anh với 1 giọng điệu gần như lên lớp tôi rằng các anh chẳng mang lại gì cho tôi ngoài những viển vông mơ tưởng và liệu tôi có hiểu thứ âm nhạc của các anh hay không. Tôi đã rất giận, nhưng đã không nói một lời nào, không cần thiết. Các anh đã mang lại gì cho tôi thì chỉ có tôi mới có thể biết được. Âm nhạc của các anh tôi cảm nhận ra sao chỉ có tôi mới có thể hiểu được. Nếu không phải tôi thì đừng cố tỏ ra hiểu về tôi đến như vậy. Sau đó, chúng tôi chỉ chào nhau như 1 cách xã giao. Một cách dễ dàng, tôi chấp nhận cái giá của 1 thứ tưởng như tình bạn. Như thế tôi giữ các anh cho riêng mình.

Đó chỉ là 2 trong số những vết rạn nứt từ bên ngoài, nhưng có lẽ nó cũng không đáng kể gì bởi sau tất cả những điều đó, tôi vẫn biết cách tìm cho mình 1 lối thoát để có thể giữ vừng niềm tin của mình. Điều đáng sợ là những rạn nứt xuất phát từ bên trong.

"Niềm tin ta dễ thay, niềm vui dễ vay”

Không chỉ 1 lần tôi đã suýt làm vỡ niềm tin của chính bản thân mình. Giữa những bộn bề lo toan của cuộc sống học hành, gia đình và các mối quan hệ xoay vần, có những khi bản thân cảm thấy mệt mỏi rã rời, đầu óc căng lên đến độ mỗi nơron thần kinh tưởng như có thể đứt ngay bất kì lúc nào. Và tôi đã vô tình quên đi các anh. Không tin tức, không hình ảnh, không âm nhạc, không gì hết, cứ như thể ShinHwa chỉ còn tồn tại trong cuộc sống của tôi như 1 điều tầm thường, có cũng được, không có cũng không sao.

Rôi có những giai đoạn khi nền công nghiệp âm nhạc của xứ Hàn xâm nhập sâu vào, có vô vàn những ca sĩ khác, nhóm nhạc khác nhan nhản ngay trước mắt. Ban đầu cũng không quan tâm nhiều, nhưng cũng có khi từ tò mò hiếu kì tôi đã để các anh lại phía sau. Cứ nghĩ rằng, mình chỉ lướt qua thôi, cuối cùng mình chỉ có ShinHwa thôi.

Đến khi nhận ra sự thay đổi của bản thân, tôi tự an ủi vỗ về bản thân bằng những lời ngụy biện rằng cuộc sống xô bồ khiến mình bận rộn quá đấy thôi, niềm tin còn đây, tình yêu còn đây cơ mà. Và một ngày, một giai điệu quen thuộc vang lên. Nhiều lỗ hổng ko thể lấp đầy, bỗng thấy cô đơn không chịu nổi . Trái tim vỡ. Tôi biết đó chỉ là những lời nói để che lấp đi cái phần tình yêu không còn vẹn đầy nữa. Tôi hoang mang, lo sợ. Niềm tin, tình yêu bắt đầu vỡ. Tôi hoảng hốt, nhặt lên những mảnh tình yêu trong nước mắt, lắp ghép một cách vội vã giống như thể phải thật nhanh nếu không khi máu trong tim đã chảy hết, trái tim khô thì tình yêu sẽ không thể gắn lại được nữa. Cảm giác mình là kẻ phản bội.

Is love forever?
Is something eternal?
Will I love you forever?
(Lee Ahn)


Tôi không hay níu kéo bất kì thứ gì, nhất là tình yêu. Tình yêu mà mất đi thì sẽ ko thể lấy lại được nữa. Nhưng tôi không muốn mất đi tình yêu này. Là kẻ phản bội cũng được, dù có thế nào cũng được, tôi không muốn mất đi tình yêu này. Và như thế tôi đã giữ các anh lại cho riêng mình.

Những người cũ không bao giờ không là gì cả. (MN)

Xin lỗi vì tôi đã từng là kẻ phản bội. Xin lỗi.
.
.
.

Và giờ đây, khi đã trải qua không ít những thử thách, tôi đã nhìn thấy một niềm tin, một tình yêu mới dành cho ShinHwa.

Tôi không dám chắc sẽ mãi mãi yêu các anh nhưng tôi hứa các anh sẽ mãi mãi là tình yêu trong cuộc đời mình.
------------------
 

Guinevere

Mun Hye Ri , xX_Bà xã Eric_Xx, Chánh thất nhà Mun
Staff member
Site Founder
Giải ANDY '08



CẢM XÚC

- Bazuka -





Em có tự hào là một Shinhwa Changjo ?
Không hoàn toàn
Tại sao ?
Đơn giản là em thấy mình chưa xứng đáng , vậy thôi


~~~~~*~~~~~*~~~~~*~~~~~*~~~~~~​


Con muốn sang Hàn Quốc bố ơi !

Vì sao lại là Hàn Quốc?

Vì con thích được ngắm các diễn viên Hàn

*Lúc đó tôi chưa biết Shinhwa *



~~~~~*~~~~~*~~~~~*~~~~~*~~~~~~​


"Do you smell something burning ? My heart is burning "

Anh này đẹp trai mẹ nhỉ ?

Trông như trẻ con thế mà bảo đẹp trai

Anh ấy còn là ca sĩ đấy mẹ, thành viên của nhóm nhạc nào bên Hàn ý



"Perfect man "

Ơ có Eric này , anh ý để đầu xấu thế o_O .Hình như anh ấy không hát , chỉ đọc rap .

Có lẽ đó là lần đầu tôi thấy Shinhwa , chỉ vì quá ấn tượng với bộ phim " Chim lửa " , cả MV tôi chỉ để ý có mình Eric , và bài hát không để lại chút lắng đọng nào .


"Once in a life time ,

fly to the star"



Tôi nhớ mình đã tìm kiếm trên mạng bài hát này . Gõ Shinhwa còn không nhớ , gõ sai là Shinwa . Có lẽ vì cố ghõ đi gõ lại cái tên này khiến tôi nhớ rõ cái tên " Shinhwa " .Sau này có cho tiền cũng không dám viết sai . Nghe lại Once in a life time lần đó , thưởng thức giai điệu đẹp của bài hát . Và rồi ..... tôi lại cất Shinhwa vào một góc khuất.


2007 , fanmeeting sinh nhật của Eric trên Arirang

Lại là các anh ấy , ngoài Eric thật sự tôi không nhớ nổi hay ấn tượng khuôn mặt nào. Các anh ấy đang diễn trò trên sân khấu , các anh ấy khiến fan cười , và khiến tôi ...cười . Nhưng chỉ có vậy thôi . Shinhwa là nhóm nhạc nổi tiếng ở Hàn, đó là khái niệm đơn giản nhất của tôi lúc đó về các anh . Mọi thứ lại trôi qua , Shinhwa vẫn còn quá xa lạ .

~~~~~*~~~~~*~~~~~*~~~~~*~~~~~~

Bố thấy con thần tượng toàn mấy anh chàng vớ vẩn nhỉ .Hâm mộ phải đúng người chứ.Lại còn thay đổi như chong chóng .

Đẹp trai là được mà bố

Đúng là trẻ con

^o^………​


Thần tượng !

Tôi thần tượng nhiều chứ , thần tượng ca sĩ , diễn viên , cầu thủ bóng đá , vận động viên quần vợt , nói chung là đủ cả . Nhưng sự hâm mộ của tôi với họ cũng chỉ được một thời gian mà thôi .

Tôi cả thèm chóng chán. Đúng vậy. Có mới nới cũ. Không sai .Đứng núi này trông núi nọ .Chính xác.Thế mà cũng đòi thần tượng sao ? Ai biết được .Thích là thích. Hết thích là hết thích .

Lẽ nào , khái niệm “ thần tượng” với tôi tầm thường đến vậy

Thời gian cứ thế trôi , " thần tượng " hết người này đến người khác , tôi lý giải cho sự " thiếu chung thủy " của mình với lý do đang lớn dần lên , sự thần tượng cũng mất dần , giá trị ảo được thay thế bằng lối sống và cách nhìn thực tế . Càng lớn thì sẽ không thần tượng ai nữa đâu, và tôi đã tin là thế .

Gia đình , bạn bè , học tập , cuộc sống thực cứ thế xoay quanh .Nhiều mơ ước mới cũng bắt đầu xuất hiện ,mơ ước được bay nhảy , được học tập ở môi trường nước ngoài khiến tôi hào hứng. Như sang Anh , Mỹ , Úc du học chẳng hạn . Tưởng rằng tôi đã quên lãng hoàn toàn giấc mơ viển vông ngày nhỏ

Con muốn sang Hàn Quốc , bố ơi!

Mơ ước thành sự thật , nhưng không phải Anh , Úc , Mỹ mà là đất nước New Zeland .Tôi không thất vọng vì đây vẫn là nước nói tiếng Anh mà . Những suy nghĩ giản đơn về một cuộc sống mới . Nỗi lo lắng về việc nhớ ông bà, nhớ bạn bè , nhớ món ăn Hà Nội không lấn át được sự thích thú , lòng háo hức được sang nước ngoài .Trong những cuộc chia tay họ hàng , bạn bè , tôi vẫn nở nụ cười ,vẫn vô tư . Tôi tin mình may mắn vì có bố mẹ , anh trai đi cùng mình , sang đó lại được làm bạn với người nước ngoài . Vui thật ấy chứ

Nhưng đời đâu có đẹp như mơ. Tôi bắt đầu thấm tháp câu này chỉ sau 2 tuần đi học .Cuộc sống rõ ràng thay đổi . Có bố mẹ và anh trai ở bên , nhưng sao tôi vẫn cảm thấy trống trải. Nỗi nhớ bạn bè có lẽ là nỗi nhớ lớn nhất . Tôi hối hận khi đã không khóc ở sân bay khi chúng nó ra tiễn mình. Tôi muốn quay trở lại .

Sao họ nói tiếng Anh nhanh thế ?
Mấy đứa này chả hoà đồng gì cả? Nói tiếng anh như gió thế ai mà hiểu được ?

Tôi thấy mình lạc lõng , thấy mình nhạt màu dần

Tôi cần một điểm tựa ,​

Không có những người bạn bên cạnh , không có chỗ vui chơi .Đi học , về nhà , bật máy tính . Có ai đó nói rằng một ngày bình thường của du học sinh là chỉ có thế . Như hệ quả của sự giết thời gian , tôi chìm đắm trong các video ca nhạc , đọc tin tức trên mạng từ cổ chí kim . Thời gian dành cho máy tính còn nhiều hơn thời gian tôi giao tiếp với xã hội bên ngoài ,và tất nhiên tiếng Anh không được trau dồi thêm chút nào. Cứ thế tôi thấy mình thay đổi ,khép kín , ít nói , chưa đến mức lầm lì , trầm cảm nhưng đủ khiến tôi chán ngấy bản thân . Tôi tự hỏi tình trạng này sẽ kéo dài đến bao giờ ?

Thế rồi Shinhwa lại xuất hiện , nghe như có vẻ 6 superman cứu rỗi cuộc đời tôi vậy . Đó là lần vô tình nhấn vào link video Handkerchief của Kim Dong Wan . Lúc đó tôi không biết gì về Dong Wan hết , mà thích anh nhân vật phụ đóng cặp với Wan nên mới xem . Dù sao đó cũng là ca khúc hay , trong lúc lắng nghe giai điệu bài hát , tôi tự hỏi anh đóng vai chính tên Dong Wan trong MV này quen thế nhỉ , nhìn thấy ở phim nào rồi thì phải ? Rồi tò mò , nhấn vào link khác liên quan , tôi biết đến cái tên Minwoo và ca khúc " I pray 4 you " hát song ca cùng Dongwan . Lại một ca khúc có giai điệu đẹp , nhưng điều làm tôi nhớ hơn là một dòng nhận xét bên dưới video " Aww I miss Shinhwa " …. Và như thế Shinhwa cuốn tôi đi…


Mày đang lãng phí thời gian vào những việc vô bổ

Nếu nói tôi chìm đắm trong thế giới video của Shinhwa trên youtube lúc đó quả không sai. Càng xem lại càng muốn tìm hiểu về các anh .Mới đầu chỉ để ý đến Eric , Minwoo , và Dongwan , dần dần tôi thuộc tên HyeSung , JunJin ... và mãi về sau mới chịu nhớ cái tên Andy. ^^~ Xem đi xem lại video của X-man có Shinhwa tham gia đến thuộc lòng , nụ cười của các anh , những lời nói hài hước , những hành động dễ thương ,tình bạn bền chặt giữa các thành viên, tất cả như ăn sâu vào tâm trí . Vô thức , tôi tạo cho mình một thế giới ảo với Shinhwa . Tôi nhận ra cái khái niệm thần tượng trong lòng mình đang sống lại . Nhưng cùng lúc tôi cũng tự hỏi “ Liệu Shinhwa có cùng số phận với những thần tượng trước đây của tôi không ? “ Thực tế, điều đó không còn quan trọng, vì cơ bản với tôi lúc đó , mua vui được ngày nào hay ngày ấy .

Lần mò vào các trang web của Shinhwa , rồi những fan của Shinhwa tôi gặp lần đầu tiên.... Nếu trước đây chỉ lên mạng đọc tin về ca sĩ , diễn viên và không lên tiếng , giờ đây tôi mới chịu nói , hay nói cách khác là chịu post bài . Nói chuyện qua mạng , post bài nhiều , tất cả bù đắp cho sự ít nói , hay không có cơ hội được nói ở trường . Tôi quen nhiều người bạn , người chị trên mạng là fan Shinhwa . Từ họ tôi hiểu rõ thêm về Shinhwa , yêu Shinhwa hơn. Hàng ngày lên mạng thì trang web đầu tiên tôi vào sẽ là trang của Shinhwa . Cùng chia sẻ hình ảnh , cùng chia sẻ những câu chuyện về các anh , tôi cảm thấy nụ cười đang dần trở lại với mình .

Có ngu ngốc không khi tôi dán hình Shinhwa lên bàn học , dán poster jib 9 của Shinhwa bị mẹ chê là xấu lên tường.

Màu da cam là màu tôi từng cho là choé loẹ , không đẹp giờ lại trở thành màu sắc đẹp nhất trong mắt tôi . Cả chiếc hộp bút tràn ngập bút , thước kẻ màu cam . Chấp nhận " hi sinh " mặc áo cam ra đường đúng ngày kỉ niệm 10 năm của Shinhwa .

Tập ghi chữ Shinhwa theo phiên âm tiếng Hàn , tôi hỏi tất cả những người bạn Hàn Quốc học cùng trường với mình về Shinhwa, chỉ với hi vọng tìm được fan đồng cảm.

Tôi nghe nhạc Shinhwa nhiều nhất có thể . Thậm chí cố thu âm Just one more time vào chiếc điện thoại đểu để nghe ,mặc dù tiếng rè át tiếng hát của các anh .

Tôi lên mạng đều , vào trang web Shinhwa . Gặp gỡ bạn bè , kết bạn mới trên mạng cũng fan Shinhwa

Cứ như thế , Shinhwa trở nên quá đỗi quen thuộc với tôi. Tôi nhận thấy Shinhwa là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của mình . Điều đó đồng nghĩa với việc tôi càng lún sâu vào trong cái thế giới ảo mà tôi tạo dựng Nhưng chính lúc tôi cảm thấy hạnh phúc vì ý nghĩ thế giới Shinhwa của mình ngày càng giàu đẹp , lại là lúc tôi thấy hoài nghi , thấy bất an?

Thoát ra đi ! Thoát ra khỏi đấy !

Trang web của Shinhwa có box Tin mới. Được nhận vào làm một người dịch tin,, tôi thấy mình có trách nhiệm hơn với Shinhwa . Hàng ngày nhận tin , ít nhất là tôi cảm thấy mình đang làm được điều gì đó để chứng minh tình cảm của mình với các anh . Ngỡ tưởng mọi chuyện sẽ trôi qua một cách yên ả , nhưng lại không phải thế . Rắc rối đến từ chính bản thân khi nhiều lúc tôi nhận thấy tình cảm của mình dành cho Shinhwa như bị " đóng băng " . Không có nhóm nhạc nào thay thế , không thần tượng một ai khác, nhưng sao cảm xúc tôi dành cho Shinhwa không còn trọn vẹn

Lẽ nào , khái niệm “ thần tượng” với tôi tầm thường đến vậy

Hụt hẫng , chán nản , tôi thậm chí đã nghĩ đến việc nếu một ngày mình không vào web nữa , mình không quan tâm đến Shinhwa nữa , thế có tốt hơn không ? Thực tế là tôi đã thử làm thế , nhưng lại không thực hiện được . Giống như có lực hút , cứ xoáy tôi vào thế giới Shinhwa mà không thể dứt ra. Không xa rời được Shinhwa , nhưng cũng không tiến lại gần thêm .Tại sao thế? Tôi vẫn nở nụ cười ... nhưng có lúc là cười trong nước mắt khi thấy mình trống rỗng , bế tắc.




“Trong lúc chờ đợi sự quay trở lại của Shinhwa , tôi hi vọng tất cả các bạn sẽ làm việc chăm chỉ và hoàn thành tốt nhất những công việc cá nhân của mỗi người….”​

Đó là lời Eric nói trong buổi concert kỉ niệm 10 năm thành lập của Shinhwa , concert cuối cùng trước khi các anh lên đường nhập ngũ. Một lời nói đầy ý nghĩa , lời nói mà tôi chắc sẽ khiến mình nhớ mãi , vì cơ bản lời nói này khiến tôi phải giật mình

Shinhwa chỉ là một phần cuộc sống của tôi , vậy phần còn lại là ở đâu??

Không có Shinhwa trong 4 hay 5 năm , tôi chờ đợi họ thế nào ?

~~~~~*~~~~~*~~~~~*~~~~~*~~~~~~​

Phải chăng tôi hối hận vì đã thích Shinhwa ?

Mày đang lãng phí thời gian vào những việc vô bổ

Tôi đã tự nhủ với mình điều này không chỉ một lần .

Vì Shinhwa tôi đâm đầu vào máy tính hàng giờ đồng hồ , tôi sẵn sàng không đi ra ngoài chơi để ngồi ở nhà "ngắm" Shinhwa .

Tôi nhớ bạn bè ở Việt Nam , nhưng lại không sẵn sàng hòa nhập với bạn bè Kiwi . Bù đắp vào đó là những hình ảnh , những video clip vui của Shinhwa , tôi tìm cho mình nguồn giải trí trong chốc lát.

Phải chăng tôi đã đánh mất mình?

Thoát ra đi ! Thoát ra khỏi đấy !

Thoát ra khỏi cái thế giới nhuốm màu cam mà tôi hàng ngày xây đắp

Cái thế giới ảo mà tôi tạo ra với Shinhwa để cân bằng lại cuộc sống , lại khiến tôi mất cân bằng hơn.

Tôi nhận ra mình trước đây đã đổ thừa hoàn cảnh để lấp liếm đi sự sợ hãi , thiếu tự tin trong một cuộc sống mới

Tôi thậm chí đổ thừa cả Shinhwa vì sự bế tắc của mình

Tôi hối hận tại sao lại sang đây du học

Áp lực học tập khiến tôi cố tình làm mất lòng người bạn thân

Tôi thấy sợ bản thân mình ……….

Nhưng lời nói của Eric như khiến tôi choàng tỉnh

Tôi nhận ra mình chưa từng cố gắng để với tay chạm đến ước mơ

Mọi thứ đến quá dễ dàng , ước mơ du học thành sự thật , việc có bố mẹ ở cạnh dường như khiến tôi ỷ lại , quên đi sự chuẩn bị tinh thần

Tôi dường như lạc hướng mà không tìm thấy đích đến.

17 tuổi , tôi thấy mình nhạt nhẽo , chới với và vô dụng



Thay đổi
Tôi biết mình cần thay đổi


Thay đổi từ chính cách tôi nhìn nhận chữ “ thần tượng “ . Nếu trước đây tôi bám víu vào Shinhwa , bám víu vào một thứ mơ hồ , xa vời , xa thực tế để quên đi thực tại , thì giờ đây, tôi muốn đặt Shinhwa của mình vào một vị trí khác .

Bắt đầu với việc nuôi dưỡng lại ước mơ , một khởi đầu mới với Shinhwa là điểm tựa. Tôi lại có những cảm giác khác về nhóm nhạc mà tôi yêu thích.

Nhìn vào những bức ảnh , tấm poster của Shinhwa, màn hình desktop , tôi lại như được tiếp thêm sức mạnh vô hình để nỗ lực hơn.

Ông anh trai có thể rầy la việc tôi nghe nhạc Hàn Quốc suốt ngày , ipod cũng chỉ toàn nhạc Shinhwa mặc dù chả hiểu một chữ Hàn Quốc bẻ đôi. Nhưng tại sao tôi vẫn “ phê “ với giọng hát của HyeSung , vẫn lắc lư theo âm nhạc của Minwoo , và ngừng thở khi nghe Junjin rap ….Chỉ cần biết nghe nhạc Shinhwa khiến tôi thư giãn hơn bất kì điều , vậy là đủ :x

Bạn bè có thể thấy lạ khi tôi thích màu da cam đến thế , có thể cười khi tôi nói đó là màu biểu tượng của nhóm nhạc tôi thần tượng . Nhưng họ không biết việc cầm cây bút màu da cam trên tay lại khiến tôi làm bài kiểm tra vững tâm hơn .

Tôi thậm chí còn xem đi xem lại video của MinSyung cổ vũ học sinh làm bài kiểm tra tốt , chỉ để lấy tinh thần cho bài thi của chính mình
http://www.youtube.com/watch?v=gmF2p6KNVDc

Và trên tất cả , tôi chưa bao giờ hối hận về những giọt nước mắt đã rơi vì Shinhwa. Cảm xúc không thể kìm nén và vỡ òa khi xem Guerrila concert , concert tại Nhật Bản 2007 , concert 10 năm , lắng nghe The story we haven't told yet. ...Nếu như Shinhwa đã phải đánh đổi nước mắt . sự đau đớn và thiệt thòi để đem lại nụ cười cho fan, thì có lẽ những giọt nước mắt của tôi sẽ chẳng thấm tháp gì.

Cứ như thế , Shinhwa đẩy tôi đi trên con đường tìm lại mình. Lấy lại tự tin và gạt bỏ đi những ghen tị tầm thường , giao tiếp nhiều và cởi mởi trở lại . Có lẽ sẽ không bao giờ tôi có thể phủ nhận giá trị tinh thần mà Shinhwa đã mang đến cho tôi. Đấy cũng là lần đầu tiên tôi thấy mình đang thần tượng một nhóm nhạc theo đúng nghĩa . Thần tượng không cuồng dại , không mù quáng , không bảo thủ , nhưng cũng không hời hợt. Tôi tin mình đã đặt Shinhwa vào đúng vị trí để làm động lực cho tôi cố gắng.

~~~~~*~~~~~*~~~~~*~~~~~*~~~~~~​

Shinhwa nuôi dưỡng lại ước mơ trong tôi

Vẫn là niềm mơ mộng được sang Hàn Quốc , nhưng thực tế hơn khi chỉ là một chuyến đi ngắn , ước mơ một ngày được dự concert tái hợp của Shinhwa . Được thấy các anh trở lại , được chứng minh cho lời hứa đợi chờ .

Nhưng còn những mục tiêu khác,

Ước mơ bay nhảy của tôi đã sống lại nhờ Shinhwa. Nỗi mong mỏi được sang một đất nước khác nữa để học tập ngoài New Zealand lại được ấp ủ dần dần.

Tuy nhiên mơ ước sẽ vẫn là mơ ước . Có thể tôi sẽ không thực hiện được cả hai điều này , nhưng ít nhất đặt ra cột mốc để cố gắng vươn tới sẽ tốt hơn việc hài lòng với hiện tại .
~~~~~*~~~~~*~~~~~*~~~~~*~~~~~~

Em có tự hào là một Shinhwa Changjo ?

Không hoàn toàn

Tại sao ?

Vì đơn giản em chưa thấy mình xứng đáng.

Shinhwa cho em nhiều hơn những gì em có thể tưởng tượng.

Shinhwa xuất hiện lúc em cần

Shinhwa đem lại niềm vui , nỗi buồn , nụ cười và cả nước mắt

Chính Shinhwa giúp em thức tỉnh

Ước mơ của em cũng mang tên Shinhwa

Em vẫn chưa làm được gì để đáp lại những điều đó cả?

1 năm biết đến Shinhwa là quá ngắn ngủi so với 10 năm qua các fan đã ở cạnh và ủng hộ Shinhwa

Có lẽ em sẽ phải thầm cám ơn Shinhwa vì đã cho em thời hạn 4 năm

Thời gian để em có thể chuẩn bị những dự định của mình , để thực hiện ước mơ , hay đơn giản nhất là hoàn thành tốt những công việc cá nhân .

Sẽ là 4 năm thử thách

4 năm để em thấy mình có thực sự yêu Shinhwa nhiều đến thế không

Và có thể , sau 4 năm nữa , em sẽ có quyền tự hào là một Shinhwa Changjo
!​



=======================================
 

Guinevere

Mun Hye Ri , xX_Bà xã Eric_Xx, Chánh thất nhà Mun
Staff member
Site Founder
Giải ANDY '08



ĐỢI...

- Shali -



...

Tâm trạng này đã bám dai dẳng hơn 1 tuần qua...

Càng cận ngày... nó càng tồi tệ hơn...

Em biết sớm muộn gì ngày này cũng đến... nhưng không hiểu sao... em lại không thể chấp nhận nó...

Không muốn... không đành... không thể...


...
Lina à, hình như... tui thích Shinhwa rồi!!!

Thiệt chứ?

Uh... đây là lần đầu tiên tui thích 1 nhóm nhạc. Không biết nhóm này thành lập được nhiêu lâu rồi ta?

Được 9 năm rồi đó!

CÁI Gì???
...



Em biết đến Shinhwa trễ quá các oppa nhỉ? Trễ đến mức em không muốn công nhận điều đó. Từ trước đến giờ, em luôn xem thường các ca sĩ. Đối với em, họ chỉ là những người vì ham muốn ánh hào quang trên sân khấu và sự yêu mến của người khác nên mới dấn thân vào ngành giải trí. Họ hát hay, nhảy đẹp, và rồi còn gì nữa? Scandal, chảnh chọe, khinh người, tham vọng, giả dối... tất cả họ, ai cũng như ai. Một khi đã làm nghề này rồi, đa số đều vì muốn vươn lên mà bất chấp tất cả. Tình cảm? "Showbiz không có tình cảm" - em tin tưởng câu nói này suốt hàng năm qua.

Đã có lần... em thích NSync.


...
Cái nhóm đó hả? Tan rã lâu rồi.

Vì sao lại tan rã?

Để ra solo, kiếm tiền nhiều hơn.
...



HAT

...
Hey, biết tin gì chưa? HAT tan rã rồi đó!
...



Thế đấy. Em không tin tưởng vào cái thứ gọi là "Tồn tại mãi mãi" mà biết bao nhóm nhạc thề thốt hứa hẹn. Đơn giản thôi. Ai lại chẳng muốn thành công, ai lại chẳng muốn tự mình khẳng định tài năng và vượt trội hơn nữa. Đó là tham vọng rất đơn giản mà bất kì ai đứng vào cương vị của 1 ca sĩ... sẽ đều làm như thế.


...
9 năm? Có thiệt là... Shinhwa đã tồn tại 9 năm rồi không?

Thiệt mà!

9 năm... thật chứ?
...



Đó là lần đầu tiên... tim em đập mạnh như thế. Nó như phản bội lại điều em tin tưởng suốt hàng năm qua, nó như đạp đổ cái chân lí em đeo bám từng phút từng giờ để tự nhủ lòng mình "Tất cả ca sĩ đều như nhau." Em không tin 1 nhóm nhạc có thể tồn tại gần 1 thập niên mà không có sự thay đổi 1 thành viên nào. Nhan nhản khắp nơi là các tin tức nhóm này tan rã, nhóm kia thay người, nhóm nọ xích mích... Cho đến khi có 1 ngoại lệ như thế xuất hiện... em bàng hoàng đến tột độ...


....
Lina, bà có xem Guerilla Concert chưa?

Cái gì Concert?

Ôi, tui cảm động quá, tui đã khóc đấy... Tui không ngờ, mấy ảnh lại đoàn kết, yêu thương nhau đến như thế. Tui thật không ngờ...
...



Và đến lúc đọc bài "Con đường dẫn đến 1 huyền thoại", sự ngỡ ngàng và kinh ngạc của em càng tăng lên gấp bội. Showbiz Hàn là thế ư? Khắc nghiệt và tàn nhẫn đến thế ư? Vậy mà các oppa... các oppa đã kiên trì và bền bỉ, cùng nhau vượt qua khoảng thời gian 10 năm đầy gian truân và kinh khủng đến như thế. Đọc những lời tâm sự của các oppa, những câu chuyện dí dỏm, những lời nói đầy thân thương mà các oppa dành cho nhau... em chợt nhận ra, mình đã yêu Shinhwa sâu sắc đến chừng nào...


...
Eric sắp đi nhập ngũ rồi...

Uh...

Lần lượt từng người sẽ đi đó. Tui buồn quá à!!!

Tui cũng thế.

Làm sao mà tui chịu nổi chứ? Tận 4,5 năm mới được thấy 6 ổng lại đứng bên nhau trên sân khấu.
...



Đã từng có lúc, em giận các oppa. Tại sao các oppa lại ra solo, tại sao các oppa không bên nhau như lúc trước. Em tức lắm, đến lúc em biết Shinhwa thì các oppa người nào việc nấy, có ngóng gãy cổ cũng không thấy được đầy đủ 6 oppa bên nhau. Gameshow cũ... em coi lại chạnh lòng. Dù biết... các oppa làm thế là có nguyên do, tụi em cũng không thể quá đòi hỏi các oppa phải làm theo ý mình. Nhưng dù gì đi nữa, em vẫn yêu Shinhwa.

Và...

Còn nữa...

Em ganh tị...

Với những nhóm nhạc khác...


...
Hey, tui thấy hình như fan Shinhwa ở Việt Nam ít quá ha!

Cái gì? ... Ừ...

Đi đâu tui cũng toàn thấy fan của...

Không dám đâu, coi vậy chứ Shinhwa nhiều fan lắm. Ở Trung Quốc cũng có nè, Nhật Bản, Singapore, Thái Lan, ... Rất nhiều ấy chứ...

Tui thấy hầu như giới trẻ giờ toàn thích mấy nhóm trẻ trẻ đẹp trai thôi...
...



Em buồn~
Và cảm thấy tức~
Tức dùm cho Shinhwa, Shinhwa tuyệt vời thế tại sao ở VN lại ít fan đến vậy?


...
Hey Shali, nhỏ này cũng từng là fan Shinhwa nè.

*Mừng rỡ* Cái gì? Thiệt hả? Bạn từng là fan Shinhwa hả?

Ừ, nhưng giờ tui thích...

*Hạ thấp giọng* Tại sao?

Tui không thích mấy ổng ra solo.

Nhưng Shinhwa cũng đâu có tan rã...

Không thích nữa. Thế thôi!
...



Em sợ~
Sợ đến 1 ngày nào đó... em cũng sẽ như thế.
Lỡ như... có 1 ngày nào đó... em không còn thích Shinhwa nữa thì sao?
Lỡ như... có 1 ngày nào đó... em thích ai đó khác?
Lỡ như... em quên Shinhwa...
Lỡ như...

Ngày mai... Eric oppa đi rồi...
Lần lượt từng người cũng đi.
Em sợ...
Fan sẽ quên Shinhwa.
Sợ chính bản thân mình cũng sẽ quên Shinhwa.
Sợ khi Shinhwa trở về, Shinhwa sẽ thất vọng vì tụi em.
Em sợ mọi thứ...

Concert 10 năm - Lần cuối cùng tụi em nhìn thấy Shinhwa lại đứng bên nhau.
Destiny of love - Bài hát cuối cùng tụi em được nghe các oppa hát.
Em đã khóc không biết bao nhiêu lần khi nghe bài hát này.
Những fan có mặt ở đấy, những fan đã gắn bó với Shinhwa gần 10 năm qua... hoà trộn nước mắt của Shinhwa với fan... là những tình cảm thiêng liêng và xúc động nhất.
Các oppa rồi cũng phải ra đi. Đó là khoảng thời gian gian khó nhất đối với Shinhwa Changjo. Đó cũng là 1 thử thách, 1 thử thách để xem xem... tình cảm của SHCJ dành cho Shinhwa sâu đậm đến mức nào. 5 năm trời, chờ đợi 5 năm trời~ Câu trả lời sẽ được giải đáp bằng 5 năm đó.

...
Em thích nhóm nhạc nào?

Em thích... Còn chị?

Chị thích Shinhwa. Em biết Shinhwa chứ?

Biết sơ sơ. Tại sao chị lại thích nhóm đó?

Tại sao à?... Chị cũng không biết nữa...

Sao lại không biết? Như em nè, em thích nhóm... tại vì có anh đó đẹp trai, hát hay, lại nhảy giỏi. Anh ấy dễ thương cực kì luôn!!!

Thế à?

Đương nhiên, hồi đầu em thích nhóm... cơ. Nhưng bây giờ em thích nhóm này òi, đặc biệt là thích ảnh. Em sẽ yêu anh ấy suốt đời.

Chị sẽ đợi!

Đợi gì?

Đợi Shinhwa...

Đợi cái gì?

Đợi...

Đợi cái gì mới được chứ?

Đơn giản... chỉ là đợi !!!
...


Once a fan, always a fan !!!!
Shinhwa forever !!!



===============================
 
Top