Xả xì chét.... [CLOSED]

Status
Not open for further replies.

Guinevere

Mun Hye Ri , xX_Bà xã Eric_Xx, Chánh thất nhà Mun
Staff member
Site Founder
Bà con ai xì chét về chiện gì thì cứ vô đây xả cho hết nhé :beat_shot:

--------------------------------------------------------------


Hôm nay là một ngày khó hiểu.... Tâm trạng ko vui ko buồn, đi thơ thẩn trong trường như một đứa ko có đầu óc :beat_shot:........

Thiệt tình dạo nì tâm trạng ko được ổn định cho lắm... Người thì cứ lờ đà lờ đờ :jin: ... Chuyện gì xảy ra vậy nhỉ???

Mommy gọi sang hỏi có muốn về tháng 7 ko :jin::jin:... Muốn lắm chứ, nhưng ko về được... Ở bên này đã tiêu tốn một đống tiền cho tuition, roài tiền nhà cửa, giờ học bấp bênh lại ko thể kiếm được việc thích hợp, giờ mà đi về lại tốn một mớ cho tiền vé thì tội lỗi lắm... Mặc dù càng lúc mình càng thấy như thiếu năng lượng... :jin: Đúng là thiếu hơi ấm gia đình khổ thế đấy... Đi học, bạn bè chỉ dừng ở mức xã giao vì mỗi đứa sau khi hết lớp đều phải co giò chạy sang building khác, có muốn nói chuyện nhiều hơn cũng ko được. Hết giờ học lại lững thững đi về nhà, leo thẳng lên phòng, cũng chẳng nói chuyện với ai vì có gặp ai đâu mà nói :jin:. Mấy đứa ở cùng nhà nếu chưa về thì cũng chui rúc trong phòng....Trách sao được, bên này là thế, mỗi người một việc, hơn nữa cùng là phận thuê phòng trọ, tất cả cũng đều là người xa lạ cả thôi...

- Nugu johaiyo? (mày thích ai?)
- Shinhwa eh yo. :X (Shinhwa)
- Wae? (tại sao?)
- Moaleyo :jin: (ai bít tại sao:jin:)

Mẩu nói chuyện đầu tiên với một đứa Hàn, :jin:. Coi như thành công bước đầu cho công cuộc Hàn hóa :jin:. Có điều hơi ức chế vì con nhỏ này tự nhiên đi hỏi tại sao thích Shinhwa :beat_shot:. Nếu tao bít tại sao tao thích thì tao đã hung thích roài :jin:. Lạ đời thế, cái gì càng mù mịt thì càng đâm đầu vào, còn rõ ràng quá lại bắt đầu lảng ra xa... Giống như trước kia cảm nhận còn trống trải, nói chuyện với ai rất thích vì mình ko đoán được họ nghĩ gì... Còn bây giờ... có khi họ chưa nói đã hiểu rồi :jin:... đâm ra tẻ... có thể đó là lý do vì sao giờ tâm trạng bình bình, ko buồn ko vui... Đáng sợ nhất là lúc gọi điện về cho bà chị họ, biết bác chuẩn bị mổ bướu... Thế mà chẳng có một chút cảm xúc trong khi biết rõ là rất rất thương bác.... Có phải mình đang mất dần cảm xúc vì cái hoàn cảnh sống hiện tại??? Ngày hôm đó, chạy từ trường về nhà, lục lại những lá thư cũ bác gửi.... như tìm lại cảm xúc.... và ngồi khóc.... Có những thứ tưởng chừng đơn giản và mãi mãi là của mình, nhưng chỉ cần một sơ suất nhỏ cũng có thể khiến nó vụt bay khỏi tầm tay...


Nhớ nhà quá.... ^_^.........................
 

shali

Chánh thất nhà Lee, S.V.C Writing Contest, Giải An
Sub Group Leader
em xảy ra tình trạng này roài, nói ra thì nghe chẳng có gì, nhưng trải qua rồi mới biết... khó chịu lắm >.<

Em cũng từng nghe nói cuộc sống bên nước ngoài, buồn lắm ss hả? Nhà nào việc nấy, chẳng ai quan tâm đến ai. Em ở đây vốn ít hòa nhập, sang bển chắc chết vì cô đơn mất thôi. Tâm tính em cũng không được bình thường (dao gần đây mới phát hiện ra :))) Nói sao nhỉ? Ba hồi dễ thương bốn hồi ba trợn :beat_shot: Chiện khùng điên gần đây nhất em mới làm là cạp mất 1 miếng cạttông trong phòng chỉ vì ngứa răng =))

Em thì suốt ngày cũng chỉ loanh quanh trong nhà thôi, nói là hè chứ chẳng có đi đâu chơi. Bạn thì ít, công việc thì nhiều, suốt ngày coi máy và lên net... đc lên net là mừng lắm rồi đó :minwoo: Em ghét bị ai làm phiền, và cũng ghét bị người khác réo tên. Nhưng khổ nỗi 2 chiện đó xảy ra hằng ngày và thường xuyên đến mức em chẳng còn thời gian để khó chịu nữa :(

Càng lớn mình càng có nhiều chuyện để buồn phiền, càng ngày càng có nhiều chuyện ko xảy ra theo ý muốn của mình. Dù muốn dù ko mình cũng ko thể làm chủ. Đôi khi phải cố gắng chấp nhận nó dù ko thx.

Há há, hình như em cũng đang xả xì chét nhỉ? :minwoo: Thôi, an ủi ss tí nào ;))
Em biết ss buồn vì xa gia đình và cuộc sống cô đơn nơi đất khách, nhưng tất cả chỉ vì tương lai. Có lúc ss cảm thấy mệt mỏi và chỉ muốn stop tất cả lại, nhưng ss biết mình ko thể stop nên lại cố gắng continue... mệt mỏi, áp lực,... tất cả chỉ muốn làm đầu ss nổ tung... em nói có đúng ko nhỉ? nếu ko cho em sorry :p
Em từng xảy ra nhiều chiện, từng khóc, từng đau, từng tủi nhục, từng muốn tự tử (>.<), nhưng rồi em lại cố gắng và sống tiếp. Em ko muốn cuộc sống của em kết thúc đơn giản như thế, em ko muốn gục ngã. Bây h em đã có thể mỉm cười trc những lời trêu chọc và chế nhạo. PP em đã nói 1 câu khiến em ghi nhớ suốt đời:
"Ng` ta khen con vui, ng` ta chê con buồn. Vậy con là con rối để ng` ta điều khiển mới sống đc à?"

Dạo này em gan lắm, nếu hôm wa có chiện bùn thì sáng sớm hôm nay em sẽ ra đứng trc cửa nhà, chỉ tay lên bầu trời rồi nói: "Ông trời kia, ông muốn làm tui buồn à? Đừng mơ, tui cười cho ông coi" :haha:

khoan đã, em lại nói về em rồi, sorry ss :beat_shot: em cũng ko biết khuyên ss lời nào hay ho, chiện bác của ss thì ss cứ gọi điện về hỏi thăm và an ủi, hẳn bác ss sẽ rất vui mừng vì cô cháu gái xa nhà vẫn còn nhớ bác ấy. Có thể do ss xa nhà quá lâu nên "quên" mất cảm xúc, nhưng... ss ko "mất" nó mà, đúng ko? ;))

nãy giờ nói nhảm quá, cho em xin lỗi, unm... ss cố gắng lên nhé, vẫn còn nhìu ng` lúc nào cũng ở bên cạnh ss đấy :X

Fighting!!!!!!!!!!!!!!!!
 

LeOh

S.V.C Staff
PR Group
chà
xem ra em sướng hơn mọi người nhiều
xung quanh em, dù em ko muốn, cũng có hàng đống người, nào là người thân, bạn bè, cả những ng` xa lạ nữa....quan tâm và chiều chuộng
nhiều đến mức em sợ hãi và né tránh
ghét tới mức mà muốn đuổi hết họ đi để đc yên thân
.....cuối cùng thì nhận ra mình là người ích kỉ...
cũng phải, chưa bao h thiếu thốn thì làm sao biết đc mình đang có những thứ quí giá
ss h xa nhà, 1 mình thui thủi nới đất khách quê người như thế
chắc là cảm nhận rõ hơn những điều quí giá ấy~
em nghĩ, đôi khi cứ nên để cuộc sống trôi qua 1 cách tẻ nhạt, để bản thân bình tâm trở lại, ko buồn ko vui......................
có lẽ như thế sẽ tốt hơn. Vì sau khi sống vô vị như thế, mình sẽ để lại tất cả những vui buồn trước đây. Trong lòng ko còn vướng bận chuyện gì, sẽ dễ dàng đón nhận những điều mới mẻ....................những cảm xúc mới , suy nghĩ mới~

ss này
ss....
đừng tiếc tiền vé náh..^"^...
cho mình cơ hội tìm lại những cảm xúc đánh mất đi ss...
về vn, và.....~
chụp tấm ảnh em coi với...:)
____________________________________
xin lỗi vì sau khi nói 1 hồi, cái bản tính ba trợn của em nó vẫn lộ ra ở đoạn kết...^"^
 
Last edited:

hienqv

Chánh thất nhà M, S.V.C Writing Contest, Giải Khuy
Translator
dân mình ai cũng có nhìu tâm sự khó nói ra nhỉ ?
lỡ thấy mọi người kêu than trên đây rùi thì mình cũng vào than thở 1 chút chắc cũng ko sao !!!!
thực ra ...con người tui cũng có wá nhìu mặt khiến chính tui cũng ko hỉu nổi nữa ,đôi khi tự hỏi sao mình al5i điên thế:shy:

dạo này tâm trạng có vẻ tốt hơn rùi còn lúc mớithi đại học...mọi người ko bít tui khủng hoảng đến mức nào đâu ..
lúc đó thật tệ đến nỗi ngày nào cũng cầm hình ông min ,vừa nói vừa kh1oc như con điên .Thật sự ch8ảng mún tâm sự với ai ,nhưng chuyện đó thì chỉ có thể nói một mình như thế thui
bề ngoài l1uc nào cũng fải to ra mình al2 một đứa vô tư ,vui vẻ và đôi khi còn al2 hời hợt ko bít suy nghĩ nữa .Tui luôn al2m cho ngườ káhc cảmt ấhy khó hỉu về mình
vào đh ,sống một mình nơi xa lạ cũng khiến tính tinh2 tui thay đổi một chút ,ko còn wá dựa dẫm vào gia đình và yếu đuối như trứoc .cũng như biết kiề chế sự nóng này của mình hơn
đã lâu rùi ....tui ko thâấ mình kh1oc
mà nếu có kh1oc thì cũng chỉ chui vào nàh vệ sinh khóc một mình ...tui sợ ...rất sợ người akh1c biết mình đang nghĩ gì ...
có vẻ như tui chỉ th1ich sống với cái thế giới riêng của mình dzậy !!!!tui lun đơn độc ở ngoài đời...bạn thân giờ thì cũng dần chẳng còn đứa nào ...
nhưng tui vẫn cảm thấy m2inh ạhnh fúc vì còn mọi người ở đây !thế giới ảo cũng ko hằn al2 ảo ,mọi người và Shinhwa chính al2 những người thân nhất của hienqv anỳ .
thật sự ...vì bị tổn thương wá nhìu nên sự tin tưởng vào người káhc của tui ko còn như trước nhưng với mọi người thì ...tui nghĩ mình có thể chia sẻ tất cả
hình như tui nói wá nhìu rùi !
lung tung wá fải ko
mọi người lỡ đọc mà có ko hỉu thì cứ coi như tui đang spam thui :minwoo:
 

shali

Chánh thất nhà Lee, S.V.C Writing Contest, Giải An
Sub Group Leader
ss pai phỏng vấn cái gì mà run?

@ss hien: hình như ss có hien có cùng tâm trạng mới em ;))
Năm ngoái đây thi lên cấp 3 em cũng 1 thời khủng hoảng >.< Năm lớp 9 phải nói là năm em suýt bị bệnh tim. Các ss ko biết pà cô CN của em kinh khủng đến mức nào đâu >.< 3 đứa trong lớp từng mún tự tử vì pả. 2 đứa nhập viện, 1 đứa đổi trường, 8 đứa bắt đầu sinh đủ thứ bệnh khác nhau. Em thì đến đầu năm lớp 10 vẫn còn gặp ác mộng thấy pả >.< Kinh dị lắm :((
Em thì cũng hời hợt như ss đấy :)) Hời hợt tới mức dường như chẳng quan tâm đến ai. Và bây giờ em cũng ko muốn khóc trc mặt ai. Em ko thx rơi nước mắt tùy tiện như thế. Nếu muốn khóc, em sẽ vào nhà vệ sinh khóc 1 mình, và tuyệt đối ko gây ra tiếng động.
Thế giới ảo này là thế giới riêng của em. Đôi khi em coi trọng nó còn hơn thế giới thật nữa. Thế giới thật của em thật lạnh lùng và chán nản. Em chẳng có gì, nó ko làm em vui, nó toàn làm em buồn và thất vọng. Bây giờ 1 ngày em dành cả buổi sáng, trưa, chiều để sống trong thế giới ảo. Em ko tưởng tượng nổi... 1 ngày em ko vào SVC, em ko gặp các ss, ko 88 với các ss, em sẽ buồn chán cỡ nào :( những ngày em bị thủy đậu là những ngày buồn chán kinh khủng nhất đối với em :((
Thôi, nói nhìu quá, ss hien cố lên nhá, ss vẫn còn nhìu người wan tâm đến ss mà ;)) Bây giờ thì vào đại học rồi, hết lo rồi, cứ cố gắng lên là đc mà ;)
Iu ss nhìu :-*
 

shali

Chánh thất nhà Lee, S.V.C Writing Contest, Giải An
Sub Group Leader
Strees nặng ~~~~~~~~
Mấy hôm nay cứ gặp toàn chiện gì ko đâu.
Hôm trước phát hiện mình bị lừa... shock đến nỗi muốn chết đi được, hôm sau quyết định cắt phăng mái tóc dài... đúng là con gái, có chuyện gì buồn là cắt tóc :(
Lại có chiện nữa, sao lắm chiện thế, chiện ngoài đường, chiện bạn bè, bi h lại tới chiện gia đình. Ng` lớn vui nhỉ? Sao khoái trở tính thế? Cứ khoái làm lớn mọi chiện. Dạo này ba hay cộc cằn, vừa hết bệnh mấy bữa trước thì đâm ra khó ưa khó chịu. Ko lẽ giờ phải nói là muốn ba bệnh tiếp ư?
Chưa bao giờ thấy ba mẹ cãi nhau nặng đến như thế? Trưa hôm qua mẹ cứ bảo muốn bỏ nhà đi luôn, ko chịu nổi ba nữa. Ba thì mặt chầm dầm 1 đống, đụng ai cũng la đụng gì cũng chửi. Ai chịu cho nổi hở? Đến tối thì cãi thêm trận nữa rồi ba bỏ đi, mẹ cũng bỏ đi. 2 đứa em giật mình dậy cứ hỏi mãi ba mẹ đâu? Làm sao giờ... 3 đứa nhỏ dắt nhau ra cửa chờ ba mẹ về chứ sao??????????????
Mệt lắm rồi... sao nhiều chuyện đổ xuống đầu mình 1 lượt thế? Vui quá vậy? Muốn 3 đứa nhỏ mồ côi hết hả? Muốn gia đình xào xáo để ng` ngoài nhìn vô cười à? Ng` thì khó chịu ng` thì nói khó nghe... cả 2... chẳng ai vừa cả... chung quy cũng tại ba hết... lỗi tại ba, mẹ chẳng có lỗi gì cả...
Đi hết đi, thx thì đi hết đi, đừng ai quản nhà cửa nữa, đừng ai lo nữa, tôi cũng đi luôn này.......................................................
.......................................................................................................................
:ah::ah::ah::ah::ah::ah:
 

bonmat86

Hội trưởng hội phụ nữ
Hehe. Người lớn là vậy đó mà. Thích làm theo suy nghĩ của mình, ít có ai chịu nhận mình sai bao giờ. Đôi khi sau này lớn em, em cũng có thể giống ba mẹ đó. Quãng thời gian như em, anh nghĩ trong số chúng ta, ai cũng ít nhiều trải qua... Cuộc sống chả bao giờ yên ổn đâu... Chuyện ba mẹ em, anh nghĩ ai cũng có cái sai hết. Sau này nghĩ lại mới thấy. Đừng bao giờ nói ba đúng mẹ sai hay mẹ đúng ba sai cả. Anh không hiểu rõ chuyện gia đình em, nhưng đứng nhìn một cách khách quan là vậy đó. Vì anh cũng đã từng ở trong tình trạng như em... Và sau này, chính người lớn cũng thừa nhận cái sai của mình ^^

Em là con gái, cho dù có shock chuyện gì đi nữa thì cũng đâu có nhất thiết phải cắt mái tóc dài em dưỡng mấy năm trời đâu ;). Chuyện ng ta lừa mình, một phần lỗi là do mình cả tin... Em càng gặp nhiều chuyện thì em sẽ cứng rắn hơn. Cứ đối mặt với nó.

Goodluck em.
 

LeOh

S.V.C Staff
PR Group
chà
người ta nói
mỗi nhà mỗi cảnh
nhưng hình như nhà ss cũng có lúc, trong quá khứ, giống với nhà em bây h
có lẽ, cuộc sống bôn ba, lắm khó khăn trở ngại làm người ta yêu nhau ít đi, có khi trở nên thờ ơ, lạnh nhạt
và cuối cùng thì cứ cố để tìm bới khuyết điểm của nhau, rồi đâm ra chán ghét lẫn nhau
chán ghét lâu ngày ko kìm chế nổi, buột miệng nói những câu xót lòng.
thực tế chỉ là để nguôi ngoai, để chờ đợi người kia hạ giọng nhún nhường, để xin lỗi và làm lành
nhưng
con người
càng lớn thì lòng tự trọng càng cao phải ko em?...
thế nên, càng nói thì càng bế tắc, càng làm nghiêm trọng hoá vấn đề lên
chỉ có điều, em à
h em cũng tự biết là mình còn 2 đứa em phải ko?
tức là còn có 2 người cần vào sự cố gắng, cần vào sự mạnh mẽ của em
h cha mẹ bất hoà, ko muốn nhìn mặt nhau
nếu ko nhờ vào em thì 2 em của em sẽ như thế nào?
em bỏ kệ ko quan tâm thì liệu em có thanh thản hay ko?
............................
ý của ss ...em là con trưởng
em hãy thử mạnh dạn 1 lần, nói chuyện nhẹ nhàng thôi, thủ thỉ tâm tình với bố và mẹ vào những lúc khác nhau
để cùng họ trút bớt nhưng gánh nặng trên vai
có lẽ mọi chuyện sẽ tốt hơn chăng?!
______
còn nữa
dù có thế nào thì ss tin bố mẹ em là những người đang đau khổ nhất
họ tự biết mình có những đứa con nhỏ
là cha mẹ, ko ai nỡ vì chuyện riêng của mình mà làm ảnh hưởng đến tương lai của con cái đâu em ạ!
_______________________________________
nhưng điều trên chỉ là ý kiến chủ quan cảu ss
em...có lẽ chỉ nên tham khảo và cân nhắc thôi
dù thế nào thì suiy nghĩ của em cũng vẫn là quan trọng nhất!
can đảm lên em ạ!
ss tin ở em!
 

blue_rain198

Chánh thất nhà Park, Translator của tháng 5, 6, S.
Translator
TRÁCH NHIỆM CUỘC SỐNG?

“Trách nhiệm gì cơ?”

Nữ sinh lớp 12 thì có trách nhiệm gì? Thế mà cũng phải hỏi. Tất lẽ dĩ ngẫu là học rồi. Học là trên hết. Tất cả là vì việc học để làm sao thò được 1 chân vào cái cổng trường đại học.

HỌC
cuối cùng vẫn là vấn đề học thôi chứ gì ?
được rồi
học thì học
có gì to tát đâu chứ

Từ lớp 1 -> lớp 9 "Con phải cố gắng hơn nữa"
Lớp 10: " năm đầu tiên vào cấp 3 sẽ bị khớp nên phải cố gắng"
Lớp 11: " đây là năm bản lề qua trọng nhất đấy, nếu lớp 11 mà học ko tốt thì lớp 12 sẽ khó lắm"
Hè lớp 11: " Lớp 12 rồi, thi đến nơi rồi mà không lo học hành đi, cứ phải xác định năm nay không có hè nhé"

đấy
muôn vàn cái sự đa dạng của cuộc sống cuối cùng cũng bị gông cổ vào 1 cái chứ to nhất HỌC.
Học năm nay sẽ trở thành từ được nhắc đến nhiều nhất
Người ta gọi thế là HOT đấy

Ăn cũng hỏi học, thậm chí đnag buồn ngủ chết đi được cũng bị dựng cổ dậy nói chuyện NGHIÊM TÚC về việc học. T_T
Đi chơi thì cằn nhằn sao không đi học, đi học thì lại hỏi học gì, học ở đâu, mấy giờ về.

Gặp bố mẹ ngày nào cũng nhắc học, gặp cô bác họ hàng cũng bị hỏi học hành thế nào, gặp bè bạn cũng hỏi nhau mày học ra sao, khách đến nhà, bạn bè đồng nghiệp bố mẹ ai gặp cũng hỏi chuyện học.

Vô số các mối quan hệ dù có là của mình hay không thì vẫn dính dáng đến vấn đề học. Vì sao ? Vì chúng ta đang ở TUỔI HỌC. Làm gì có cái quái gì để nói nếu ko hỏi chuyện học. Mặc dù sau khi repeat lại mấy cấu trả lời qune thuộc thì cũng nhận lại được những lời khen quan thuộc, nhưng "thưa các bác, cháu cũng chỉ học như con các bác thôi, sao các bác không về hỏi con mình ý, cứ hỏi cháu làm gì cơ chứ? ".

“Thế cứ học thôi à? Điên thì sao?”

Ừ thì bên cạnh việc là một nữ sinh lớp 12 thì còn là một cô con gái nữa. Con gái thì sao à? Còn phải nói? Phải quan tâm tới gia đình. Quan tâm tới người thân chứ sao. Một ngày ít nhất cũng phải dành ra dăm tiếng ngòi ăn cơm, trò chuyện với bố mẹ và thực hiện nghĩa vụ của một cô con gái là rửa bát, nấu cơm, phơi quần áo (thật ơn trời là có một ông anh trai biết lau nhà và cái máy giặt).

“Ai mà chả biết lao động là vinh quang nhưng chỉ thế thôi á?”

Tất nhiên nếu chỉ thế thôi thì tớ thăng thiên sớm. Tớ có tình yêu ở nơi xa lắm. Chính tình yêu đó đã cứu tớ không ít lần khỏi nhiều thứ. Và vì thế tớ nhận lấy trách nhiệm của 1 translator để được biết càng nhiều về tình yêu của tớ càng tốt. Quyền lợi đi đôi với trách nhiệm, tớ cần phải hoàn thành công việc tớ yêu thích. Bên cạnh đó còn có rất nhiều tình yêu ngắn hạn khác tùy theo biểu đồ thần kinh của tớ và mức độ tác động của các bạn ý. Tuy là ngắn hạn nhưng dù sao cũng cần được đầu tư. Thế đấy.

“ Vất vả đấy. Thế có nghĩ đến hậu quả nếu làm không tốt chưa?”

Ôi giời có chứ. Con người chu tất như tớ còn nghĩ đến hậu quả trước khi có ý định làm cơ . Nếu vì những trách nhiệm không trực thuộc phạm trù học hành và gia đình mà ảnh hưởng đến hai phạm trù đó thì hậu qủa sẽ khôn lường. Tình hình là công việc phần lớn cần sờ đến cái bàn phím mà thời gian hạn chế là 2h/ngày nên sẽ vô cùng khó khăn. Vừa chạy sô việc sự nghiệp vừa tận dụng tối đa năng suất khi được sờ vào máy tính nên sẽ dẫn đến việc mắt cận lòi ra, dung nhan biến dạng, sức khỏe giảm sút. Nếu chỉ thế mà mọi chuyện ok thì cũng không sao. Nhưng lỡ mà học không tốt thì sẽ phải đối mặt với cái chết đã được báo trước từ phía PHHS. Còn nếu để đảm bảo chuyện học hành mà làm không tốt những việc đã nhận thì sẽ chết vì day dứt. Vốn ko thik nhận bừa đi rồi làm không nổi thì bỏ nên nếu đã nhận thì dù thế nào cũng phải làm (đến khi bị đuổi vì vô dụng thì thôi).

Tóm lại trăm sự nó đều có một lối sáng và một lối tối và bản thân luôn biết cách chọn cho mình lối nào tối hơn mà đâm vào. Khổ thế đấy.

“Ừ khổ thật. Vậy cứ cố đi nhé”

-----------

Xin lỗi cả nhà
vốn em định dành cả 1 cái entry để nói về cái này nhưng cái blog dạo này nó khìn quá.
Đành xin 1 chỗ trên này để trút ra.

Xin lỗi em chả biết an ủi mọi người thế nào nữa
Tự nhìn thấy 1 phần nào đó của mình trong mọi người, nên càng không biết nói sao.
T_T

TẤT CẢ CHÚNG TA HÃY CỐ GẮNG LÊN
CHÚNG TA CÓ SHINHWAVN ĐỂ CHIA NHAU NIỀM VUI
CHÚNG TA CÓ SHINHWAVN ĐỂ CHIA SẺ NỖI BUỒN
THẾ NÊN MỌI CHUYỆN SẼ ỔN THÔI.
 

hienqv

Chánh thất nhà M, S.V.C Writing Contest, Giải Khuy
Translator
tôi nghịp em wá ,sshỉu
nghe nói ngoài bắc học có vẻ nặng hơn trong nam mừ ,chứ như ss thì lúc nào cũng chỉ tàn tàn
thui thì chỉ bít cố gắng thui em à,pa mẹ cúi cùng thì cũng chỉ mún mình có một tương lai tốt thui !!!!
nhìu lúc ss cũng tự thấy mình nói chiện có vẻ cụ non wá ,suy nghĩ 1 đằng làm một nẻo ...
thật may là gia đình ss lúc nào cũng tôn trong quyền tự do của ss nên kốc trở ngại gì...dạo này chỉ khổ vì ko tiền mua đĩa thui!
 

blue_rain198

Chánh thất nhà Park, Translator của tháng 5, 6, S.
Translator
hix
lại đụng đến vấn đề tiền nữa:((
dạo này em muốn treo cổ vì tiền này
thèm mí cái dvd quá :((
lực bất tòng tâm :((
 

bonmat86

Hội trưởng hội phụ nữ
Oài, cái thời đi học... Ba mẹ nào chả thế ... Sau này đi con đường riêng thì mới không nói nữa ... Chứ không thì HỌC HỌC HỌC #:-s
Hồi đó mà làm theo sở thích là die chắc :sadcorner:
Thôi chịu khó đi em, nghe lời mấy đại ca -.-
 
:cry: cần có 800k mua ptb mà trong túi còn lại 52k.Mẹ ki bo ko cho nổi 1 đồng.
Cộng thêm hè từ mấy tuần dồi mà vẫn vác cặp đy học thêm tuần 4 buổi,ko đy chơi,ko đy shọp pinh, ko quê ko quán ko bạn ko bè j` cả. <Trong khi lũ bạn đang ngồi phởn trên bãi biển ngắm zai >
muốn đập đầu vào tường cho nhanh:beat_brick::too_sad:
 

blue_rain198

Chánh thất nhà Park, Translator của tháng 5, 6, S.
Translator
bé chuối à
vấn đề tiền nong là 1 vấn đề vô cùng nhạy cảm
TIỀN ko phải là tất cả (lí thuyết)
nhưng nó CẦN THIẾT tới mức trở nên QUAN TRỌNG *(thực tế phũ phàng)
ss cũng đang khốn khổ đây
phải chịu thôi >.<
 

paigehk

Đại Tướng Quăng Bom
Site Founder
ài...dạo này sao toàn gặp những người điên loạn thế không biết. Mà thôi...vì nghĩa diệt thân. Ta nhịn.

Nói đến tiền bạc thì rầu...rầu không mọc được râu luôn.
 
Haizzzzzzzzzzz muỐn đc ngủ TT^TT nhưng bị bà ss gỌi dậy trÔng nhà
.
.
.
.
buỒn ngủ quÁ ;_____;
 

hienqv

Chánh thất nhà M, S.V.C Writing Contest, Giải Khuy
Translator
huhu
học quân sự mới có hơn 1 tuần mà da đen thui ,mặt đầy mụn làm sao dám gặp chồng đây ???
giữ bà con hình chiến sĩ hienqv đây !
Photo-0085.jpg

haha ,học mệt nên về nhà chỉ ngủ thui ko onl thường xuyên được mọi người thông cảm
ngày ano2 cũng ngủ li bì từ trưa đến chiều
giờ lóc cóc bò ra hàng net ,thiệt là lậm wa' cũng khổ
 
Status
Not open for further replies.
Top