Em đang khóc cho những cơn ác mộng kéo dài không dứt. Em đang đau cho những vết thương âm ỉ rỉ máu. Em thương bản thân mình khi không đủ can đảm đối diện với mọi sự.
Em quá bé nhỏ để có thể chịu đựng bao đau đớn. Em vùng vẫy yếu ớt khi mà cái chết đang đến gần. Em bật cười chua chát với những ánh mắt thương hại. Người khóc, kẻ cười, người mân mê, kẻ an ủi. Em bất lực nhận ra yêu thương giờ đây quá xa vời.
Em sợ mình chết khi còn quá trẻ, em sợ cha mẹ đau lòng, em sợ bạn bè không nhìn thấy em nữa. Em đau đớn cùng cực với những ám ảnh ngày xưa. Em muốn ngất đi trong những cơn say. Lả lướt tìm về cơn mê. Quanh em mọi thứ như chưa hề tồn tại.