1.
Sài Gòn bây giờ mưa lạnh hơn và rát hơn Sài Gòn ngày đó. Vẫn nhớ những buổi chiều mưa nhẹ nhàng, ồn ào một góc đứa con trai và nhỏ con gái vẫn hồn nhiên nô đùa. Mưa rơi lất phất làm ướt nhẹ má con nhỏ, làm bẩn cái quần trắng mới mua của thằng con trai. Nhỏ cười khúc khích: "Có ai lại bận đồ trắng ra đường trời mưa thế này nhỉ?" Đôi mắt nhỏ mở to, sáng hơn cả những mộng ước thầm thì bên trong nhỏ, đôi mắt xoe tròn như kiếm tìm thứ gì đó của kí ức lãng quên. Mưa bỗng trút nặng hơn, ào ào xé toạt cả mặt đường, tạt thẳng từng gáo lạnh toát vào mặt nhỏ. Nhỏ bừng tỉnh. Thì ra con nhỏ đang đứng một mình bên gốc đường ngày xưa.
2.
Đường vẫn cứ trơn trợt. Buổi sáng mà trời cứ se lạnh vì dư âm của cơn bão vừa qua. Nhưng vẫn có một con nhỏ cứ hì hà hì hục chạy. Dường như cái rét chẳng thể làm con nhỏ này sợ hơn là lời của một thằng con trai. Đơn giản vì thằng nhóc đó bảo nhỏ mập. Nhưng từ ngày thằng nhóc đi rồi, nhỏ cũng dần đánh mất đi một phần nhỏ tuổi thơ còn sót lại. Lá phượng vẫn trải đầy những nơi nhỏ bước qua, duy chỉ có thằng bé là không bao giờ trở lại.
3.
Con bé ngồi một mình, im lặng thật lâu trong bóng tối. Nó sợ lắm, muốn hét lên thật to. Những lời mắng của ba, lời la của má làm con bé thấy lòng mình chùng lại. Mọi sự như một cơn ác mộng. Chớp mắt một cái con bé thấy người mình đầy máu. Nó hoảng, nó choáng, chưa bao giờ nó thấy nó sợ đến thế. Chớp mắt cái nữa con bé lại bị vây trong màn đêm. Bỗng đôi mắt nó sáng lạ lùng, bình thản như chưa bao giờ khiếp sợ.
4.
Lớn lên một chút, con bé nhớ lại tất cả những gì của ngày xưa. Ánh mắt giận dữ của ba, con gấu bông bị xé rách toạt, những chiếc xe buýt nối nhau, những âm thanh thật nhỏ lắng trong màn đêm. Để rồi con bé nhận ra có một bí mật nho nhỏ mà nó đã giấu kín mãi suốt về sau: Thằng bé đã biến mất. Tan biến đi như chưa bao giờ hiện hữu. Con bé khóc, trái tim nhỏ bé như quíu lại hứng lấy những cơn đau. Đó cũng là lần cuối cùng người ta nghe con bé gọi tên thằng bé.
5.
Thỉnh thoảng tuổi thơ vẫn sống lại trong con bé dù bao lần nó cố lãng quên. Con bé đứng đó, nhìn xa xa…Nơi ấy thằng nhóc con đang mỉm cười, vẫy gọi con bé…