Xả xì chét.... [CLOSED]

Status
Not open for further replies.

milkyxduckie

Staff nghỉ hưu
@ Guin: ôi :)) tự nhiên nghe ấy nói tớ nghĩ tới anh :)). Ôi kệ đời chúng nó đi :)). Ăn không ngồi rỗi không gì làm đi ghen tị với người khác ấy mà. Đời lắm kẻ rảnh thật :)).
Btw, nhìn đi nhìn lại vẫn thích cái ava của ấy :"> :"> :"> :"> :">
 

Guinevere

Mun Hye Ri , xX_Bà xã Eric_Xx, Chánh thất nhà Mun
Staff member
Site Founder
@milky: #:-s Bọn nó công nhận rảnh thật í, lại thêm một đứa sáng nay này 8-}8-}8-}8-}8-}. Rốt cuộc tớ đã làm gì bọn nó? 8-}8-}8-}

Tớ mấy lần tính đổi ava mà chả hiểu sao cứ vào đến đây là cỡ nào cũng ko đổi được =))=))=))=)). Đời mình kết giai lạnh lùng và u ám :-":-":-". Thôi đổi chữ ký vậy :">:">:">.
 

bristina

Tiểu thiếp nhà Park, Đại diện JKF
Trans Group Leader
Tao mà có con dao là tao đâm chết mài rồi con khốn
con người cũng có sức chịu đựng chứ
cái thứ gì đâu ko
chướng mắt
biến khỏi mắt tao đi
mất dạy
 

Nala

Tiểu thiếp nhà Mun
Staff nghỉ hưu
>"< phạt trực lớp 1 tuần lễ
>"< khốn thật
>"< mình đã làm sai cái quái gì chứ?!
tuần này đã mong về sớm để có thời gian ôm ấp con cún ở nhà ngoại mà >"<
khốn thật >"< tước đoạt cái tình yêu cao cả của mình

bọn mi sao sống chung với rác hay thế
>"< không ăn ít lại được à >"< thế thì chết à >"< mà có ăn thì cũng tha rác hết về nhà đi chứ >"< để ng` khác dọn vậy à >"<
mệt!!!
 

Iris_xxx

Đại tỷ nhà Park, S.V.C Cái Bang
Moderator
Mặc dù có tới 5 trên 6 thành viên phải thực hiện nghĩa vụ quân sự, dẫn tới sự tan đàn xẻ nghé, đẩy nhóm nhạc huyền thoại Kpop vào tình trạng tiến thoái lưỡng nan, tuy nhiên có thể thấy rằng sức lan tỏa của ShinHwa vẫn còn rất mạnh trên hai thị trường âm nhạc lớn của Châu Á: Hàn và Nhật. Sự cuồng nhiệt của hơn 9,000 fans Nhật trong “2009 K-Pop Super Live Concert” cuối tháng 1 đã cho thấy rất rõ điều đó.


chúng nó là nhà báo, chúng nó muốn nói thế nào là quyền của chúng nó uh?? "tan đàn xẻ nghé, tiến thoái lưỡng nan" . các anh nhà báo làm ơn, biết thì thưa thốt, ko biết thì dựa cột mà nghe .. thiệt là ... cách nói cứ như SH đã tan rã ko bằng .. đúng là " nhà báo nói láo ăn tiền" ... cha chúng nó ....


e lại nhìn các anh thế này , cảm xúc lại tự dưng dâng trào ... =)) .. thời gian thật tàn nhẫn .. =))=))=))

1.jpg


2.jpg


3.jpg
 
Last edited:

shali

Chánh thất nhà Lee, S.V.C Writing Contest, Giải An
Sub Group Leader
:|:|:|:| quái gì thế ạ? :| lũ nhà báo nó nói gì mà nhảm nhảm thế vậy ss :| 2009 gì, 9000 fan gì :| dzì dzậy chời :ahyes:
ss làm ơn cho em xin cái bài báo gốc với ạ
 
nếu như hôm nay người nói anh muốn chia tay thì em nên buông tay mà để anh ra đi phải không? vì em biết rằng dù có đau, có khóc một dòng sông thì anh cũng sẽ bước theo con đường mà anh đã chọn. Với em....anh không phải là tất cả, nhưng nếu như phải thiếu anh trong cuộc sống này thì có lẽ em sẽ không còn là em như bây giờ nữa. sẽ không còn được nói cười vui vẻ như những ngày với anh. sẽ không còn được khóc trong hạnh phúc như ngày nào. sự tróng vắng này giống như là một lỗ đen vũ trụ vậy. cứ như là em đang bị rơi vào một cái giếng không đáy. Rơi, rơi mãi trong bóng tối, một mình em. Muốn gào thét tên anh, muốn khóc để quên đi cái lạnh trần giang mà em phải chịu khi không có anh. Nỗi đau này đau, đau lắm người ơi. Nhưng dù có đau tới nhường nào thì em cũng phải cố quên phải không anh? vì em biết mình sẽ rất là ít kỷ nếu giữ anh lại khi anh đã tìm được một người khác hơn em giấp trăm lần. một người có thể mang lại cho anh những thứ mà em không thể. Nếu như hôm nay anh đã tìm thấy được hạnh phúc thật sự của mình thì em sẽ để anh đi. em sẽ đễ anh đi. nhưng trước khi đi em mong anh hãy nhớ một điều rằng dù mai này, tốt hay xấu, xin anh cũng đừng tìm đến em làm chi nữa. em sẽ không có can đảm để nhìn mặt anh or take you back once again. Em sẽ quên anh, quên đi ngày tháng mình chia sẽ cùng nhau. nhưng để làm được điều đó em phải gạt tên anh ra khỏi tâm trí của em, phải gạt tên anh ra khỏi trái tim em. yêu anh em chưa một lần hối hận, và hôm nay cũng vậy em sẽ không hối hận khi để anh đi và cũng sẽ không hối hận khi quyết định 2 đứa mình sẽ trở thành 2 người hoàn toàn xa lạ. Cứ xem như mình chưa bao giờ quen biết nhau nhé anh? .... lần cuối em xin chúc anh hạnh phúc....anh phải hạnh phúc nhé người....goodbye my love.
 

LeOh

S.V.C Staff
PR Group
đkm
>"<
vl
đang k lăn đùng ra ốm
nhiều việc vl
làm thế đ** nào h
>"<
đkm
đkm
 

bristina

Tiểu thiếp nhà Park, Đại diện JKF
Trans Group Leader
Bỗng nhiên thấy sống mũi cay cay

Năm nay mình học hành sa sút lắm phải không?

Cái năm quan trọng nhất, cái năm quyết định mà lại như thế....

Toán từ 7.5 - 7.8 rớt xuống còn vỏn vẹn 5.9

Từ hạng 6,7 rớt khỏi top 20 và ở hạng 21 :))

Điểm trung bình tất cả các môn chỉ có 7.4 :))

Sử từ 10.0 xuống còn 8.8 :))

Địa từ 9.1 xuống 7 :))

Văn, Anh ko nói. Vẫn đều đều như năm ngoái.

Các môn đi thi đại học sao điểm thấy gớm thế này :))

Mình cảm thấy thương hại mình lắm.

Học dốt hơn bao giờ hết.

Giờ mình phải cố gắng nhiều hơn nữa. Phải quyết tâm cao độ thì may thay cánh cửa đại học mới mở ra.

Chỉ có BẢN THÂN mình mới giúp được mình mà thôi :)
 

shali

Chánh thất nhà Lee, S.V.C Writing Contest, Giải An
Sub Group Leader
AGGRRRRRRRGGGGGGG :ah::ah::ah::ah::ah:
quái gì thế này, có mỗi cái perf của chồng mà sub mất cả tuần à :ah::ah::ah: 3 cái code điên RRRRGGGGGGG Enc ra hư hết là sao :ah::ah::ah: chỉnh thế nào sửa thế nào cũng thế... YAAAAAAA GIẾT NG` À????????????????????????????? :ah::ah::ah::ah::ah::ah:
 

hyemi

Tiểu muội nhà M
Staff nghỉ hưu
I'm sinking slowly, so hurry hold me

Your hand is all I have to keep me hanging on...
 

bristina

Tiểu thiếp nhà Park, Đại diện JKF
Trans Group Leader
Có ai biết được nỗi cô đơn của một con bé suốt ngày chỉ biết đến máy tính làm niềm vui
Có ai biết được đằng sau những bộ film dài đăng đẳng là một nỗi buồn vô tận
Có ai biết được những lần download điên cuồng là những lần tâm hồn trống rỗng
Có ai biết được với một đứa ru rú ở trường và nhà thì những thứ đó là niềm hạnh phúc duy nhất
Có ai hiểu được lý do của những việc đó
Có ai đồng cảm và sẻ chia
No one
Hay là chỉ biết oán trách và mắng la
Làm ơn cho tôi một niềm vui
Làm ơn cho tôi một cuộc sống
Tôi chẳng có gì hết ngoại trừ những thứ này
CÁC NGƯỜI BIẾN HẾT ĐI
 
chán wá chài ai!!!! chừng nào mới được về nhà đây T___T 6 giờ tối roài, chừng nào mới được ra lớp chài!!! >.<
 

shali

Chánh thất nhà Lee, S.V.C Writing Contest, Giải An
Sub Group Leader
Lẽ nào những cố gắng của mình vẫn chưa đủ?
Mình phải làm sao đây, phải làm gì nữa đây? 1 ngày 24g, mình còn phải tận dụng thêm lúc nào để học?
Mệt quá.....
2 ngày ko chợp mắt... sắp chết rồi...
sắp thi tiếp... có vẻ như những cố gắng của mình chỉ đủ để đứng bét lớp lần này, phải nỗ lực hơn nữa....

Mệt.... thật sự rất mệt......
 

bristina

Tiểu thiếp nhà Park, Đại diện JKF
Trans Group Leader
1.

Sài Gòn bây giờ mưa lạnh hơn và rát hơn Sài Gòn ngày đó. Vẫn nhớ những buổi chiều mưa nhẹ nhàng, ồn ào một góc đứa con trai và nhỏ con gái vẫn hồn nhiên nô đùa. Mưa rơi lất phất làm ướt nhẹ má con nhỏ, làm bẩn cái quần trắng mới mua của thằng con trai. Nhỏ cười khúc khích: "Có ai lại bận đồ trắng ra đường trời mưa thế này nhỉ?" Đôi mắt nhỏ mở to, sáng hơn cả những mộng ước thầm thì bên trong nhỏ, đôi mắt xoe tròn như kiếm tìm thứ gì đó của kí ức lãng quên. Mưa bỗng trút nặng hơn, ào ào xé toạt cả mặt đường, tạt thẳng từng gáo lạnh toát vào mặt nhỏ. Nhỏ bừng tỉnh. Thì ra con nhỏ đang đứng một mình bên gốc đường ngày xưa.

2.

Đường vẫn cứ trơn trợt. Buổi sáng mà trời cứ se lạnh vì dư âm của cơn bão vừa qua. Nhưng vẫn có một con nhỏ cứ hì hà hì hục chạy. Dường như cái rét chẳng thể làm con nhỏ này sợ hơn là lời của một thằng con trai. Đơn giản vì thằng nhóc đó bảo nhỏ mập. Nhưng từ ngày thằng nhóc đi rồi, nhỏ cũng dần đánh mất đi một phần nhỏ tuổi thơ còn sót lại. Lá phượng vẫn trải đầy những nơi nhỏ bước qua, duy chỉ có thằng bé là không bao giờ trở lại.

3.

Con bé ngồi một mình, im lặng thật lâu trong bóng tối. Nó sợ lắm, muốn hét lên thật to. Những lời mắng của ba, lời la của má làm con bé thấy lòng mình chùng lại. Mọi sự như một cơn ác mộng. Chớp mắt một cái con bé thấy người mình đầy máu. Nó hoảng, nó choáng, chưa bao giờ nó thấy nó sợ đến thế. Chớp mắt cái nữa con bé lại bị vây trong màn đêm. Bỗng đôi mắt nó sáng lạ lùng, bình thản như chưa bao giờ khiếp sợ.

4.

Lớn lên một chút, con bé nhớ lại tất cả những gì của ngày xưa. Ánh mắt giận dữ của ba, con gấu bông bị xé rách toạt, những chiếc xe buýt nối nhau, những âm thanh thật nhỏ lắng trong màn đêm. Để rồi con bé nhận ra có một bí mật nho nhỏ mà nó đã giấu kín mãi suốt về sau: Thằng bé đã biến mất. Tan biến đi như chưa bao giờ hiện hữu. Con bé khóc, trái tim nhỏ bé như quíu lại hứng lấy những cơn đau. Đó cũng là lần cuối cùng người ta nghe con bé gọi tên thằng bé.

5.

Thỉnh thoảng tuổi thơ vẫn sống lại trong con bé dù bao lần nó cố lãng quên. Con bé đứng đó, nhìn xa xa…Nơi ấy thằng nhóc con đang mỉm cười, vẫy gọi con bé…
 

Nala

Tiểu thiếp nhà Mun
Staff nghỉ hưu
bạn bè gì mà khốn thế?!
tao đã làm gì nào?!

khi tao buồn, tao có kể với chúng mày được không? bọn mày chẳng thể hiểu được tao cái gì cả.

khi tao vừa hỏi chuyện, thì bọn mày cứ "đang bận", "đang buồn", "tớ đang rất bực mình, không tiện nói chuyện",... không thể nói một tiếng "xin lỗi" à, sao ăn nói thô lỗ thế.

chẳng lẽ chỉ có mỗi mình bọn mày bực?! tao không có chuyện gì để bực mình sao?!
tao không vào được blog của chính mình, cái screening của Eric từ hôm ss Sha gửi đến giờ vẫn chưa xem được, Harry Potter 6 thì vẫn chưa xem dc, máy tính thì dính virut mãi, muốn kiếm người nói chuyện thì bọn mày bận cả...

ừ đấy
cứ biến hết đi
tao chả cần
 
Hôm qua... ngày thi cuối cùng.
Hôm nay... bắt đầu nghỉ Tết.
Năm nay tết dài...1 tháng.
Kì sau là kì cuối....
Thời gian này năm sau...nó đang làm gì?????
Việc?
Học?
Hay ngồi ôm cái máy tính?
Nghỉ thôi cũng nản lắm rồi.
Mệt mỏi.
Chán.
Muốn đi đâu đó.
Lên núi chẳng hạn.
Muốn được nghỉ ngơi.
Muốn được tới Hàn.
Muốn gặp các anh...
Muốn....
 
Status
Not open for further replies.
Top