Xả xì chét.... (thread #2)

tại sao lại phải chịu cô đơn như thế này????cố gắng cười nói trước mặt nhiều ng....chẳng ai biết rằng mình đang khóc.............đeo cái mặt nạ mà mình không muốn....muốn vứt đi mà lại sợ ng ta thấy mình yếu đuối....chỉ muốn tìm 1 ng để tâm tình....để im lặng nhìn mình khóc....để che chở cho mình....sợ lắm cái cảm giác này......sợ lắm khi bị bỏ rơi.....thời gian làm quên tất cả mà có được đâu.........nỗi đau vẫn đây....... thấy toppic này vô tình đang stress nên vào làm một cái....mong mọi ng đừng trách.....
 

bristina

Tiểu thiếp nhà Park, Đại diện JKF
Trans Group Leader
Nói chung là, một trong những tính xấu của mình là, tư tưởng yêu thích rất cực đoan, cho nên, không thể tha thứ cho Andy Murray đã cướp mất chiếc HCV Olympic của Federer. Vì vậy, cảm thấy trong lòng nhẹ nhõm đi một chút khi Murray không đoạt được thêm chiếc HCV Mix double. Giờ thì Federer đã trả lại món nợ Wimbledon cho người Anh, vì thế, từ rày về sau, dù cho Andy Murray có khóc bao nhiêu lần đi chăng nữa, thì cũng đừng mong cảm tình từ mình.

Mặc dù trước khi trận đấu diễn ra, mình đã chuẩn bị tâm thế của kẻ thua cuộc, vì trong lòng mình đã có sẵn một sự ám muội, lần này Murray sẽ giành chiến thắng, nhưng sau trận thua của anh, hệ lụy của nó thật kinh khủng. Và dù cho những phát biểu của anh có làm vơi bớt tâm trạng sầu não đi một chút, nhưng vẫn cảm thấy tiếc nuối cho sự nghiệp dang dở 1 HCV Olympic của anh. Và buồn cho anh đã không thể mang tấm HCV thứ 2 về cho đoàn Thụy Sĩ. Dẫu sau thì, dù cho màu của tấm HC là vàng hay bạc, thì nó đều mang giá trị tuyệt nhất khi khoác trên người Federer. Đúng thật là chẳng có gì tuyệt đối, chỉ có thuyết tương đối của Einstein là tuyệt đối mà thôi. Và, dù có để tuột chiếc HCV Olympic lần này, thì bản thân anh cũng đã rất vĩ đại rồi ...

Cám ơn Juan Martin del Potro đã chiến thắng Nole để giành chiếc HC đầu tiên cho Argentina, thật sự cảm ơn anh :) nếu như với mình tennis là Federer và Federer là mọi định nghĩa cho Tennis, thì del Potro sẽ là người viết tiếp câu chuyện đó. Trận thắng Federer năm 2009 để giành chức vô địch US Open đã làm mình không thể quên cái tên của anh. Với những người khác, đánh bại Federer sẽ trở thành kẻ thù, cái gai trong mắt mình. Nhưng với del Potro, mình luôn dành một tình cảm trìu mến cho anh. Thậm chí với những trận mà Federer đã đánh bại del Potro, trong lòng mình luôn cảm thấy ray rứt, nhất là trận bán kết Olympic, del Potro đã kiên cường chiến đấu đến phút cuối, để rồi, anh lại thất bại trước huyền thoại sống của làng banh nỉ, chứng kiến những giọt nước mắt của anh, lại làm bùng lên sự đau nhói trong tim. Chiếc HCĐ của Olympic 2012 lần này, thật sự là món quà đầy khích lệ với những nỗ lực của anh trong thời gian qua, sau khi vật lộn với chấn thương dai dẳng. Bước vào giải đấu năm 2011 anh gần như mất hút khi xếp hạng ngoài 400 trên bảng xếp hạng của ATP, nhưng bằng nghị lực và bản lĩnh phi thường, anh kết thúc năm 2011 với hạng 11 thế giới. Vượt lên chính mình, chiến thắng nỗi đau, từng ngày một hoàn thiện khả năng của bản thân, và bởi vì anh còn khá trẻ trên con đường sự nghiệp, mình tin một ngày nào đó, anh sẽ giành được những vinh quang mà anh xứng đáng nhận được. Tấm gương của anh đã chứng minh là không có gì là không thể, chỉ không thể khi bản thân không nỗ lực. Một ngày nào đó, khi Federer tuyên bố giải nghệ, lúc đó, mình sẽ toàn tâm toàn ý yêu và ủng hộ anh :)
 

Libra

Tiểu thiếp nhà Kim
Moderator
Bây giờ là giữa tháng Tám rồi. Giữa tháng Tám rồi.

.
.
.
.
.
.
.
.



Gần như thấy mình không còn biểu cảm nổi một xúc động gì cho ai đó nữa.


Những lúc như thế này chẳng còn muốn dắt xe và chạy thật nhanh tới căn gác xép nhỏ, ngồi lặng yên hàng giờ chỉ để khóc, nơi đó con một ánh mắt hiền hòa, bình yên luôn sẵn sàng im lặng hàng giờ nghe tôi khóc.


Những lúc như thế này không còn muốn bấm máy gọi cho ai đó để gào khóc bất tận, để cảm nhận sự đồng cảm vô hình nơi tít tắp.



Những lúc như thế này không còn muốn giải thích với ai rằng vì sao tôi lại như vậy.


Những điều nhỏ nhặt của đời thường làm nên những uất ức lớn. Mười Tám tuổi sắup tròn vẫn chỉ là một kẻ phụ thuộc, nhiều khi còn thấy bản thân giống con ở bị đối xử ngược đãi c:


Những uất lớn lớn, những cơn đau dai dẳng vón lại thành những cái gai trồi lên trên cơ thể, tạo thành bức rào chắn đầy đau đớn nhưng cũng chẳng an toàn gì cho vật chủ. Đơn giản thôi, chẳng muốn một ai chạm tới, nhìn thấu được và cũng chẳng muốn người ta cứ thốt lên rằng: vì sao vì sao. Nếu ai có thể ôm những cái gai này, hẳn người đó có thể chẳng cần hỏi gì, chẳng cần nhìn thấy, chỉ nghe thấy hơi thở đã thấu hiểu được, đã đồng cảm được.


Không ai làm được điều đó, ngoài trừ...


Như thế rồi con nhím nhỏ quằn quại dày vò trong cơn đau của riêng nó,Nó khóc, thét, hủy hoại chính mình cũng chỉ vì những xót xa không thốt nổi thành lời.


Cũng lâu rồi, tôi thường khóc, khóc rất nhiều và cho thật đã đầy. Khóc xong ngủ run rẫy để khi tỉnh dây, thế giới nhỏ bé lại xanh mươn mướt. Giống như sau cơn mưa trời lại sáng trong. Thế nhưng tôi bỗng nhận ra, cuộc đời không như là phim, mưa xong cũng hiếm thấy cầu vồng. Giống như khóc xong rồi, quằn quại xong rồi, quệt nước mắt đứng lên tiếp tục cuộc sống, chẳng thế tự cho mình một giấc ngủ bình yên. Nỗi đau vẫn còn đó, găm vào cơ thể như máu chảy trong lồng ngực. Giống như những cơn mưa tháng Bảy. Mưa rồi lại tiếp tục triền miên mưa chẳng dứt, nào có cầu vồng, nào có những ngày tươi mới.


Thế là giờ đây chỉ lặng yên hàng giờ nhìn vô hồn, cũng có người phát hiện sao tôi hay nhìn lạc lõng thế, hại cho mắt lắm đấy, Tôi cũng chỉ biết cười và nói rằng vì chẳng biết nhìn đi đâu


Vì chẳng biết nhìn đi đâu.


Dặn lòng mình phải khóc cho nhiều, khóc cho tim mềm ra, cho yếu đuối hơn ấy vậy mà nực cười, hôm nay khóc rồi, gào thét rồi. Kết cục là ruột gan như bị rút ra hết, cổ họng như muốn bật máu trong tích tắc. Nếu có gương chắc sẽ thấy mình thê thảm lắm, như một kẻ lên cơn phát bệnh, cuồng dại, vẫy vùng rồi lại nằm thở hồng hộc. Chẳng một ai chứng kiến được cảnh tượng ấy, vì biết mình vốn đã xấu xí, khóc lóc chắc lại càng xấu xí hơn. Ngoại trừ...Nghĩ lại vẫn bật cười chua xót khi nghĩ về cảnh lúng túng của anh đưa bàn tay vụng về lau nước mắt tôi. Anh bảo anh sợ nhất thấy tôi khóc, thế mà... rồi anh cũng phải quen.


Không có ai nghe được tiếng vẫy vùng của tôi. Ngoại trừ....


Khi em gọi cho tôi khóc nức nở như những lần em vẫn vậy, khi em run rẫy bóc tách từng lớp nỗi đau chỉ để tôi sờ và nắm. Khi em buông những tiếng thở dài. Khi em oán trách, khi nghe em nói ra những ngôn từ giận giữ. Tôi muốn nắm lấy thứ gì đó trước mặt mình, tôi muốn ôm ấp thứ gì đó có hình dạng và hơi ấm để những tưởng mình có thể an ủi em một cách vô vọng như thế...


Những cái chết vào mùa hè làm tôi thoảng thốt.
Bầu trời xanh ngăn ngắt.
Cái ý nghĩ sao phải sống sót trong thế giới này mới đáng buồn làm sao.
Tự nhiên cây xương rồng đã chết khô từ lâu hôm nay nhìn lại thèm ôm nó vào lòng




Chúng ta không bao giờ có thể tự tháo bỏ những chiếc gai.
Nhưng hãy cứ chờ ai đó...
...ai đó không sợ những chiếc gai .


Cuối cùng đã chờ được rồi Em à, Rồi thì tôi cũng đã đánh mất người duy nhất không sợ những chiếc gai để ôm tôi vào lòng.








|Cám ơn vì đã đến, lưu lại trong cuộc đời nhau và cùng nhau trưởng thành, dù có ở bất cứ nơi đâu.|
 

melp

Đại tỷ nhà Jung, S.V.C Writing Contest, Giải Khuyế
Staff nghỉ hưu
Chưa đến mức giới hạn...nhưng khá là kiệt sức rồi ...
 

bristina

Tiểu thiếp nhà Park, Đại diện JKF
Trans Group Leader
I did nothing wrong. I'm just a human. I did everything I could do.
 

Guinevere

Mun Hye Ri , xX_Bà xã Eric_Xx, Chánh thất nhà Mun
Staff member
Site Founder
Buồn đến nao lòng...


Có quá nhiều thứ xảy ra với mình dạo gần đây, khiến có lúc mình muốn bỏ hết tất cả cho xong...


Thế nhưng như tất cả những lần khác, đến khi qua cơn bối rối rồi, mình lại thấy bản thân lao đầu vào lặng lẽ giải quyết từng chuyện một, đến tận khi nằm thẳng đuột ra vì mệt mỏi mới thôi...


Người cung Bạch Dương tính cách quyết liệt dữ dội như lửa, nhưng cái nhóm máu A cũng đem lại sự nhạy cảm quá mức cần thiết. Chính hai tính chất này đôi khi khiến mình cảm thấy thật mệt mỏi... Nhưng bản chất con người trời sinh ra đã như thế, biết làm thế nào hơn?
 
Dạo này có lắm chuyện khiến mình khó chịu~ chuyện trrường lớp là khó chịu nhất a~:stress::stress:

Bạn à, chúng ta còn phải ngồi cạnh nhau suốt học kì nữa đấy~
Ít ra nếu bạn bảo tôi cho 2 thằng ngồi trên mượn sách thì cũng phải cho tôi xem sách chung với chứ~ Sao cứ 1 lúc lại lấy lại sách vậy?~ Tôi cũng không muốn hỏi lại bạn lần nữa đâu, làm cả 2 khó chịu mà thôi~

Tôi cứ tưởng bạn tốt bụng lắm cơ~ Đúng là chỉ khi hoạn nạn mới biết ai là bạn của mình~

Mới đầu năm mà đã như thế này, vậy còn cả học kì dài ở phía trước kia chịu sao nổi đây?

Và còn bạn ngồi bàn đầu tổ 3 nữa nhá~ lúc mượn sách tôi thì nói nhẹ nhàng tình cảm, tôi đưa sách tận tay cho bạn, vậy mà lúc trả thì bạn ném toẹt sách tôi thế à, còn quay đi làm như không biết tôi ấy~

mấy bạn lớp toán cũng vừa phải thôi nhé, đã cướp chỗ của tôi, bây giờ còn giữ chỗ cho nhau, không cho tôi ngồi nữa. Các bạn có vấn đề gì với tôi sao ??

:roar::roar::roar::roar::roar::roar::roar::roar::die_die::die_die::die_die::die_die:

đầu năm đã khó chịu đủ thứ, vào năm rôi không biết có chịu được không đây :emptyone:
thương thay cho cái tính hiền như đất của mình, có lẽ lành quá nên người ta coi là dễ dãi :kantoi::emptyone:
bây giờ chỉ có lớp văn với lớp anh là làm mình dễ thở hơn :head_hot:
 
con bé kết bạn với mình chỉ để uống nước ké? tôi ko phải từ thiện đâu nhé, tiền cả đấy. Một hai lần thì ko sao, nhưng suốt ngày xin nước như thế, rất khó chịu đấy. Hãy tự mang nước đi !!
 

bristina

Tiểu thiếp nhà Park, Đại diện JKF
Trans Group Leader
tôi bám vào bất kì một ai khi mảnh yêu thương bỗng chốc nhen nhú, chỉ để hy vọng, làm ơn ai đó, hay cái gì đó, hãy giữ lấy tôi. đừng để tôi rơi vào cái hố sâu tuyệt vọng.

nhưng rồi hy vọng đã bị xé toang thành trò chơi, tình yêu đong đầy đã bóp chết trái tim. mà nó mất đi rồi, đi mất rồi, còn lại gì ngoài một lỗ trống khổng lồ và lặng câm.

nỗi đau khẽ khàng mà tàn nhẫn quá


....


 

heomup2405

Tiểu thiếp nhà Lee, Subber ưu tú
Subbing Group
ah, phải rồi...mình đâu có tiếng nói gì...ko ai xem mình ra gì cả
 

hyemi

Tiểu muội nhà M
Staff nghỉ hưu
9 điều một người phụ nữ thông minh không bao giờ làm:

5. Hết lòng tin tưởng rằng đàn ông sẽ một lòng một dạ với mình cả đời.

Cái này. Đáng lẽ phải đặt lên số 1 :|

Bởi vì một điều ếch thể hiểu nổi là đến giờ vẫn có mấy chị con gái khoái thẩm du tinh thần bằng cái mộng tưởng hão huyền về một ông chồng lý tưởng đội vợ lên đầu mà thờ. Đến lúc cái mộng rớt khỏi bàn thờ nát bét thì lăn ra khóc lóc vật vã xong chửi bới đàn ông là một lũ khốn nạn.

Xin lỗi chứ các chị điên cmn rồi :|

Có là ngu dại mới mong nhồi sọ đàn ông cái khái niệm chung thủy tuyệt đối. Đàn ông nào rồi cũng ngoại tình, không dầm dề năm này qua năm khác thì dấm dúi đôi ba bận. Khác chăng là thằng nào khôn ngoan thì ăn vụng xong chùi mép, về nhà vẫn tròn trách nhiệm với vợ con. Cái loại đàn ông vì gái mà để gia đình tan vỡ, tức là não đã ung thư giai đoạn cuối rồi, khỏi chữa.

Cho nên, đã lấy chồng thì xác định là thi thoảng chồng sẽ đi kiếm bát phở, nếu thấy cần cái gia đình đó thì biết đường mà ngoảnh mặt đi chỗ khác. Còn đã cảm thấy không chấp nhận được thì tốt nhất đừng lập gia đình làm gì, nhọc xác.

Còn chị nào vẫn ham ông chồng chung thủy thì cứ việc thử. Ngã đau ráng chịu.

Nói chung là bệnh tật chả tự nhiên sinh ra đâu.
 

shali

Chánh thất nhà Lee, S.V.C Writing Contest, Giải An
Sub Group Leader
em cũng chẳng tin trên đời này có thằng đàn ông nào chung thủy 100% - -~
nói chung bản tính của đàn ông là như vậy, cấm cũng chẳng đc, chỉ yêu cầu biết thân biết phận biết chừng biết mực, biết cái nào là nhà cái nào là chơi qua đường. Có gan thì cứ việc mèo mỡ nhưng tốt nhất đừng để tôi biết. Yêu cầu nho nhỏ vậy thôi :">
 

bristina

Tiểu thiếp nhà Park, Đại diện JKF
Trans Group Leader
Đời là giòng nước, là biển cả. Trái tim mình chỉ là một chiếc bình, chứa được ngần ấy nước của biển, dung tích của chiếc bình là sự dấn thân và tấm lòng của mình. Lúc buồn bã và nhỏ bé, tôi thấy tôi chứa được rất ít giòng nước bên trong mình. Tôi ít oi, tôi khô cạn. Tôi chưa có đủ can đảm để đập vỡ cái chai, đập vỡ những giới hạn của mình, đập vỡ sự cô đơn.

- Đoàn Minh Phượng -
 
thỉnh thoảng ngta k cho mình time để thở để sắp xếp mọi thứ mình chả là cái zì trong cái xã hội....chỉ như là 1 cái zì đó bị cuốn theo cơn lũ mà người khác tạo ra không nhân nhượng không tình người....
 

Libra

Tiểu thiếp nhà Kim
Moderator
đã trở lại và lợi hại gấp trăm lần=)))))))))))


có nên làm gì để khuấy động mấy tròn chặt chém k nhỉ=))
 

Guinevere

Mun Hye Ri , xX_Bà xã Eric_Xx, Chánh thất nhà Mun
Staff member
Site Founder
Không còn quan trọng đối với tôi nữa.



After this post, I won't care anymore.
 

bristina

Tiểu thiếp nhà Park, Đại diện JKF
Trans Group Leader
“Em nhớ cho mùa thu đã chết rồi
Chúng ta sẽ không tương phùng được nữa
Mộng trùng lai không có ở trên đời.”
(Apollinaire)
 
Last edited:
Top