Hai ngày sau khi trượt đại học. Cuộc sống cũng đã có thêm chút màu...
Mẹ bảo là ko được buồn, cũng chả đc thất vọng. Đấy chỉ là cái giá phù hợp để trả cho những vui đùa, múa hát suốt 3 năm cấp 3. Mẹ nói mẹ sẽ ko mắng đâu, đừng có mong mẹ mắng. Mẹ bảo sắp lớn rồi, bây h ko chỉ đơn giản là học kiến thức nữa, mà phải học làm người. Nhìn lại mình xem, 3 năm đi học, chả có lấy 1 đứa bạn thân nào, đến lúc thi cử xong tụ tập nhau đi chơi người ta cũng quên phéng mất mình, thế thì có gọi là sống ko? Mẹ biết con có những hoài bão và ước mơ riêng của mình, nhưng đừng trách bố mẹ ko để con thực hiện ước mơ của con, hãy trách ông Trời sao lại bắt con làm con bố mẹ.
Có trách được không đây?
Chẳng có điều gì là ngẫu nhiên cả, tất cả đều là tất nhiên.
Bố mẹ, thậm chí sẵn sàng vứt 4000 qua cửa sổ chỉ để ủn đít tôi vào cái trường ĐH mà tôi chỉ chỉ bừa cho qua chuyện lúc phút chót. Vẫn là câu: "Chỉ một điểm thôi mà, chỉ cần con thích..."
Nhưng mà tôi ko đồng ý. Tôi ko thể phạm hết từ sai lầm này sang sai lầm khác được.
Tôi sẽ gác ước mơ của mình lại, cho dù mẹ bảo ko cần thế, nhưng tôi đã quyết đinh. Chỉ là đứng giữa kì quan của thế giới, gào thật to tên một người, chỉ là thu vào trong ống kính làn nước trong xanh đến nao lòng của hồ Thanh Hải, chỉ là lười biếng nằm bên đống sách dày cộp, thơm mùi giấy mới....
Gác lại hết nó đi, tôi sẽ đi học. Nguyện vọng hai, có nhiều cánh cổng sẵn sàng chào đón tôi bước qua. Ước mơ thì cứ để nó đấy, 3 năm cũng được, 5 năm cũng đươc, chẳng sao, nhưng bố mẹ thì chỉ có một, và năm tháng cứ qua đi.
Hôm nay khi đứng ở bếp, nhễ nhại mồ hôi và người ám đầy mùi dầu mỡ, bất chợt, tôi nhìn lên bầu trời chiều tà heo hắt ánh hoàng hôn. Bầu trời này ko phải chính là bầu trời mà tôi hằng kiếm tìm bao lâu nay đấy sao?
Tôi cứ mơ về nó ở một chân trời nào xa lắm, trong những cuốn sách với ngôn từ mượt mà, trong những bộ phim lung linh, mờ ảo. Bỗng chốc mới nhận ra rằng, nó chỉ đẹp nhất khi tôi ở đây, trong cái bếp bé tẹo, người nóng nực, nhớp nháp. Và tiếng cái chảo đang reo lên hòa với tiếng cười nói của bố mẹ trên nhà ...