Xả xì chét.... [CLOSED]

Status
Not open for further replies.

hyemi

Tiểu muội nhà M
Staff nghỉ hưu
Ông. Ông được lắm.

Ông hành hạ người ta khốn khổ như thế, có thấy hài lòng chưa?

Giờ ông nếm đủ rồi chứ? Những gì ông đã làm với họ, giờ ông nhận lại hết rồi đó.

Mà không. Đã là gì. Dù có trăm lần như thế, nghìn lần như thế cũng chẳng thấm vào đâu so với thứ tội lỗi ghê tởm ông đã gây ra.

Có công bằng không? Tại sao họ phải chết, bác tôi phải chết mà ông vẫn còn sống? Ông còn chưa chết vì hổ thẹn sao?! Nếu là ông, tôi đã tự giết mình cả vạn lần cho bớt nhục nhã rồi!

Kể ra số ông vẫn còn may lắm. Những con người ấy, họ thực quá nhân từ với ông. Giả như gặp phải tôi thì giờ ông đã thành cái thây ma cụt đầu dưới âm phủ rồi.

Cứ từ từ mả tận hưởng cái cuộc sống bẩn thỉu của ông đi. Để rồi xem.
 

Guinevere

Mun Hye Ri , xX_Bà xã Eric_Xx, Chánh thất nhà Mun
Staff member
Site Founder
Ko tài nào ngủ được ~.~


Nằm quay qua quay lại suốt 3 tiếng đồng hồ, mắt vẫn thao láo ~.~


Phải làm sao để dễ ngủ đây? ~.~ Khó chịu trong người quá.



I'VE BEEN DRIVEN CRAZEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEE
 

shali

Chánh thất nhà Lee, S.V.C Writing Contest, Giải An
Sub Group Leader
khó thở quá :eek:mo:
ko thở đc, thế này thì chết mất :eek:mo:
mình đến chết mất.... ối giời ơi........... :dead::dead:
 

bristina

Tiểu thiếp nhà Park, Đại diện JKF
Trans Group Leader
MK....==
tới h mày rồi đó hả :|
h tới mày hư hả lap :|
SHIT ==
 

blue_rain198

Chánh thất nhà Park, Translator của tháng 5, 6, S.
Translator
đã lâu lắm rồi không khóc
khóc như mưa từ khi nhận cuộc gọi của Bris
giờ vẫn đang khóc
giống như là giấc mơ vậy
gần đây có quá nhiều những giấc mơ đẹp đẽ
xem ảnh Min đội nón đã ước ao liệu đến khi nào Jin sẽ cầm một vật gì đó của VN trên tay
liệu anh có biết đến nhưng fan ở đất nước nhỏ bé này không
và khoảng cách giữa em và anh liệu có cơ hội ngắn lại 1 chút, đủ để níu kéo em khỏi vòng tay của thời gian không
yêu thương không thể tồn tại mãi được, biết đâu trước khi thời gian kịp đổi thay em sẽ là người bỏ cuộc trước
và bây giờ
nước mắt cứ tuôn ra không cách gì ngăn cản
và em đã biết rồi
biết rằng mình chưa săn sàng để gục ngã trước thời gian
 

Guinevere

Mun Hye Ri , xX_Bà xã Eric_Xx, Chánh thất nhà Mun
Staff member
Site Founder
*cười khẩy*


Khinh.



Cảm thấy nực cười cùng cực :-|:-|:-|:-|:-|.



Cũng may là ko phải ai cũng như thế.
 

Bou

Chánh thất nhà Jung, S.V.C Writing Contest, Giải k
Staff nghỉ hưu
Sáng dậy bị mất trộm = = Khỉ thật = = Mai dậy sớm trộm cho biết mặt >:p
 

Bou

Chánh thất nhà Jung, S.V.C Writing Contest, Giải k
Staff nghỉ hưu
-_- Biết thế ko bùng - - Bực cả mình... Đào đâu ra hũ tiền bây h?
 

hyemi

Tiểu muội nhà M
Staff nghỉ hưu
F F F S S S

27.gif
27.gif
27.gif
27.gif
27.gif
 

shali

Chánh thất nhà Lee, S.V.C Writing Contest, Giải An
Sub Group Leader
Tối wa nằm ngủ, cứ chập chờn chập chờn mà thấy nhói nhói trong tim...

giữa việc quen biết và ko quen biết thật sự có 1 sự khác biệt rất lớn

cũng giống sự khác biết giữa lăn đừng ra cười và ngồi thất thần miệng há hốc...


Ôi~ lại nữa rồi~ :-<
 

bristina

Tiểu thiếp nhà Park, Đại diện JKF
Trans Group Leader
Khi cảm xúc vượt qua ranh giới, mọi thứ như vỡ òa.

Giữa cảm giác nghẹn ngào và đau đớn là một niềm vui khôn xiết không tả.

Nỗi cô đơn trống vắng lại ùa về len lỏi trong tim.

Bất giác khẽ run vì nước mắt lăn tròn trên má.

Lại cười khẩy chua xót cho bản thân.

Nuốt trọn vào lòng bao đắng cay giữa đời.

Vẫn hi vọng một mai đổi mới.

Và ánh bình minh sẽ soi rọi muôn nơi.

Khi ấy mỉm cười nơi ánh sáng chân trời.


cảm giác thương hại chính mình
 
Last edited:

Guinevere

Mun Hye Ri , xX_Bà xã Eric_Xx, Chánh thất nhà Mun
Staff member
Site Founder
ToT


Choáng.



:dead::dead:



Vẫn chưa hết choáng ToT.
 

Guinevere

Mun Hye Ri , xX_Bà xã Eric_Xx, Chánh thất nhà Mun
Staff member
Site Founder
I don't care about anything anymore.



Life is just cruel. I've been alone for so long, and now you expect me to change right away? Do you understand my feelings? Have you ever asked me if I'd like to move there like Dad? Because of Dad's tears, I was willing to do anything you asked even without considering my own feelings. And now you said I was being emotionless....



I can't stand anymore. Everything just doesn't sound right. I can't go home, I can't graduate until 2,3 more years, I can't buy anything, and now according to you, I can't even call my best friend and I have to leave Shinhwa and everything aside. What am I supposed to do now????



I may not be a good daughter like you said, but I have my own thoughts, dreams and feelings. I don't feel like I'm belonged here and there anymore.



What a dark feeling!
 

shali

Chánh thất nhà Lee, S.V.C Writing Contest, Giải An
Sub Group Leader
ss mun fighting~~~ em luôn bên cạnh và ủng hộ ss >:D<>:D<
 

hyemi

Tiểu muội nhà M
Staff nghỉ hưu
hồi chiều ngồi dọn dẹp cái FB, tự dưng nổi hứng lôi cái playlist iMusic ra nghe :-<

nhớ 6 lão già khủng khiếp :-<

ôi...
 

hyemi

Tiểu muội nhà M
Staff nghỉ hưu
Điều khó hiểu là có một số người rẻ tiền đến mức tưởng rằng ai cũng như mình :))

Hài :))
 

Guinevere

Mun Hye Ri , xX_Bà xã Eric_Xx, Chánh thất nhà Mun
Staff member
Site Founder
Tiền sách đắt dã man = =~


4 tiếng đồng hồ trong lecture lê thê đã giết chết toàn bộ nơ ron trong bộ não ta = =~.


Thứ 3 luôn là ngày thê thảm nhất tuần vì 4 tiếng lecture đó. Đã thế, lại còn nghe tin anh tutor là.... gay :(:)(:)((. Ôi anh tutor dễ thương :(:)(:)(:)((



Buồn, thảm và não.
 

lamtn

Translator của tháng 4
Moderator
Bỗng dưng cảm thấy cuộc đời mình từ nhỏ đến giờ rất may mắn. Sao lại có chuyện đai

Nuôi 1 đứa bé ko fải dễ, chỉ 1 phút mệt mỏi tạo ra sai sót...thi chuyện thương đau xảy ra. Ôi, làm sao an ủi bạn đây, hôm nay mình rất muốn bên cạnh bạn , đúng ra mình nên làm vậy nhưng phải ngồi bó gối trong chỗ làm... buồn bực kinh khủng...

Tối nay có nên gọi đt thoại cho bạn không nhỉ. Hay nên cho bạn sự yên tỉnh đây?... Mình hiểu là không bao giờ bạn tha thứ cho chính mình cho hết cuộc đời. Minh mong là bạn hãy chấp nhận sự thật đau lòng này và đối diện với nó.
 

bristina

Tiểu thiếp nhà Park, Đại diện JKF
Trans Group Leader
Có bao giờ bạn tự nhận xét về chính mình một cách thành thật chưa? 8-> 8-> Hình như mình chưa bao giờ x_x đọc bài này mà thấy xấu hổ x_x

Tiky's Diary...
Mưa bay bay
Gió rét làn da

Trời trong xanh, ngày hôm nay thật đẹp. Chỉ một buổi sáng thu chớm lạnh, tôi đã khám phá ra nhiều phần ẩn sâu trong tâm hồn mình. Trước khi tôi kể bạn nghe về chính tôi thì tôi cũng có một câu hỏi dành cho các bạn: "Có bao giờ bạn tự nhận xét về chính mình một cách thành thật chưa? ". Nếu là ngày hôm qua, tôi sẽ trả lời là chưa. Nhưng cuộc sống luôn vận động, biến chuyển không ngừng. Và tôi của ngày hôm nay, lại có thể can đảm nhìn thẳng vào chính mình.

Tôi - một đứa trẻ con. Hời hợt, nông cạn và ngốc nghếch khôn cùng. Nhưng nếu trước đó, bạn sẽ bắt gặp lời giới thiệu thật khác của tôi: Tôi hòa đồng, sôi nổi, nhạy cảm và dễ tổn thương. Qủa thật mọi thứ đã đảo lộn 360 vòng, tôi đã có cách nhìn khác về chính mình.

Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình chẳng mấy chi khá giả. So với các bạn đồng trang lứa thì trong suy nghĩ của tôi, tôi luôn là đứa thua thiệt về mọi thứ. Học hành, tình cảm, tiền bạc, gia đình.....Và trong tôi luôn mang một nỗi ganh tị, dù cho tôi vẫn có một gia đình hạnh phúc hơi nhiều người. Bố tôi chăm lo rất đầy đủ cho chị em chúng tôi nhưng tôi vẫn cảm thấy không đủ. Có những khi, tôi luôn tự ti về chính mình, khi mà bạn bè có máy tính để truy cập thì tôi lại phải vác chiếc xe đạp cà tàng chạy khoảng mấy cây số để tìm được một tiệm net. Khi mà bạn bè lo chạy đôn chạy đáo kiếm chỗ đi học thêm thì tôi phải một lần nữa vác cái xe cà tàng ấy đến chỗ bán để phụ mẹ. Khi mà bạn bè kháo nhau về những trang phục sành điệu thì tôi lại ngậm ngùi nhìn lại bộ đồ trên người mình. Khi mà chúng lại khoe nhau những điện thoại đắt tiền thì tôi vẫn chỉ có cái đập đá. Khi mà bạn trai tụi bạn thật ga lăng và đáng yêu thì tôi lại luôn chôn mình vào hố sâu.....Tất cả những cái khi mà ấy khiến tôi như phát điên với chính mình. Tôi THẬT SỰ đã GHEN TỊ, THẬT SỰ đã có lúc GHÉT những đứa bạn. Mặc dù chính tôi cũng biết là không tốt. Mặc dù đó gọi là đua đòi. Mặc dù tôi vẫn luôn quyết tâm độc lập, không xài nhiều tiền bố mẹ vào những thứ vô bổ, không là gánh nặng cho bố mẹ. Nhưng những gì trước giờ tôi làm đều đối lập lại với suy nghĩ. Tôi vô tình và cố ý gây cho mình những nỗi nhọc nhằn không đáng cũng như những nghĩ suy không đúng về tụi bạn.

Tôi luôn cho là mình đúng, và tôi rất ít để lắng nghe người khác. Nếu ai đó nói tôi lanh lẹ, thì xin thưa, quả thật đúng là vậy. Tôi vẫn luôn tự hào về cái mảng kiến thức của mình. Những vấn đề từ xã hội, chính trị,...cho đến kinh tế, thể thao, điện ảnh...tất cả trong cái đầu tôi đều chứa hết. Và bất kể với ai, tôi luôn chứng tỏ mình là giỏi, là nhất về sự hiểu biết. Tôi cứ luôn dồn họ vào chân tường của sự việc mà chẳng mảy may chú ý xem họ có nói gì hay không. Tôi, đã từng là như thế.

Tôi hay hờn dỗi và luôn muốn mình là tâm điểm của sự chú ý. Khi có lỗi, tất nhiên bạn phải xin lỗi. Và tôi cũng vậy. Nhưng sau mỗi lời xin lỗi tôi lại bắt đầu thấy cáu, ghét vì tôi nghĩ rằng có một chuyện như thế mà mình cũng phải xin lỗi, có đáng không chứ. Tôi lại quay ra hờn dỗi ngược trở lại và điều đó làm mọi người quan tâm đến tôi. Khi đó hiển nhiên tôi lại nghĩ rằng mình là tâm điểm của mọi sự chú ý. Tôi, cũng đã từng như thế.

Tôi hay nghĩ xấu về bạn khi bắt trúng một lỗi gì đó của bạn và áp đặt nó cho bạn.
Tôi ghét bạn nhưng vẫn có thể thản nhiên nói chuyện, vui đùa cùng bạn.
Tôi lại có tật xu nịnh và cứ hay ngoeo nguẩy như con cún sau lưng bạn.
Tôi có thể vô cớ ghét bạn và vô cớ thương hại bạn.
Tôi lại là người hai mặt với bạn và với chính tôi.
Tôi vẫn còn vô số những tật xấu khác mà nếu kể ra thì đến hàng thế kỉ mất.
Và khi đang viết những dòng nhật kí này để tự kể tội chính mình thì tôi cũng đang tự giả tạo đấy thôi. Gỉa tạo để tự thương hại cho chính mình về những thứ đáng ghê tởm kia từng là tính cách của tôi. Con người thật không hoàn hảo, nhưng tôi đã đánh mất quá nhiều phần hoàn hảo mà đáng lẽ ra tôi có thể có được. Có quá muộn không khi đến giờ tôi mới nhận ra mình đáng thương và đáng trách đến thế. Có quá muộn không cho một lời chân thật về chính bản thân?
Tôi vẫn chưa thể tha thứ cho chính mình. Tôi cảm thấy căm giận mình. Và tôi lại càng thấy có lỗi với mọi người xung quanh mình nhiều hơn. Bố mẹ, bạn bè, người thân.....
Đáng lẽ ra tôi không nên làm thế với mọi người. Tôi đã có thể là một đứa tốt hơn. Và có một cuộc sống tinh thần tốt hơn nếu như tôi biết mở lòng, biết khoan dung, tha thứ và sẻ chia. Lẽ ra tôi đã có được những điều tốt nhất ấy....
Tôi sẽ chẳng khác nào đứa vứt đi của xã hội nếu như khi đã nhận ra sai lầm mà vẫn không biết sửa chữa nhỉ?
Dẫu sau, nhật kí ngày hôm nay cũng đến đó thôi. Tôi còn phải cảm nhận sáng thu Hà Nội hôm nay nữa chứ.

---Sáng thu trên con phố dài---
Tiky.
 
Last edited:
Status
Not open for further replies.
Top