Cảm xúc dâng đến tột độ, mọi thứ dường như chẳng kiềm lại được. Vất vưởng bên thềm nỗi nhớ mông lung, để rồi tình cảm như vỡ òa, rỉ máu con tim. Ánh mắt anh xa xăm đến nỗi như đang nhìn xoáy vào chính trái tim cô ấy - nơi đó bóng hình anh chưa bao giờ tồn tại. Nước mắt anh rơi trong lặng thinh hòa vào nỗi buồn vô hạn. Âm thầm, lặng lẽ, dõi theo. Có bao giờ cô nhìn thấy anh?