Xả xì chét.... [CLOSED]

Status
Not open for further replies.

Guinevere

Mun Hye Ri , xX_Bà xã Eric_Xx, Chánh thất nhà Mun
Staff member
Site Founder
Trống rỗng...


Dù biết đây là chuyện hiển nhiên thôi. Hai năm... mình có thể chờ được... nhưng họ làm sao chờ? Làm ăn vẫn là làm ăn. Anh ko thể tiếp tục làm đại diện cho họ khi đang nhập ngũ. Ngược lại, họ cũng ko thể sử dụng hình ảnh của anh được nữa vì đó là phạm luật. Giải pháp tốt nhất là tìm một người đại diện khác...

Nhưng...

Vẫn thấy trống rỗng...

Rồi chừng nào đến các nhãn hiệu thời trang khác tuyên bố ký hợp đồng với người đại diện khác??

Trước đây cứ nghĩ đơn giản là anh về nhà nghỉ khỏe 2 năm rồi trở lại. Với cái suy nghĩ anh vẫn đang ở nhà đó, chưa bao giờ mình cảm giác anh đã tạm rút chân ra khỏi ngành giải trí. Nhưng những tin tức dạng này... thật sự làm mình thấy rõ ràng hơn bao giờ hết là anh đã thật sự tạm nghỉ rồi.


Vì điều này... nên buồn... rất buồn...
 

hienqv

Chánh thất nhà M, S.V.C Writing Contest, Giải Khuy
Translator
sau bao nhiu chuyện cuối cùng vẫn mệt mỏi
hơn một tháng liền ko biết tin tức gì về anh mới thật sự phát hiện mình yêu anh nhìu thế nào ....
đồ ngốc ,tại sao anh lại làm thế hả ?
sẽ còn kổảng bao lâu để em còn được thấy anh...
vậy mà................
tâm trạng cứ như một cái biểu đồ thời tiết ,hết lên rồi lại xuống .....
đến cả anh cũng chỉ làm em thêm đau lòng ...chẳng thể cười được chút nào khi nghe anh hát....dù đó là một bài nhạc vui ..........
cứ thế này thì.........em phải làm sao......để tiếp tục yêu anh ?
 

Nothing

Đại diện GLO
Gần đây có nhiều chuyện xảy ra...

Buổi sáng ngủ dậy không muốn vươn vai...

Và, à ừ thì mít ướt là xấu...

Và, rằng thì là chưa bao giờ là quá muộn để bắt đầu lại từ đầu...

Ờ~~~~ Biết rồi...

Gần đây nghiện cafe...

Hay thờ dài...

Thích đập đồ...

Mới mua lại dt, hàng 2ndhand, xài cũng ok. Vậy mà quên, lỡ tay đập, màn hình thế là tắt ngúm...

Ngồi trong lớp xem super rookie, ngó bản mặt ngơ ngơ ngáo ngáo của hắn chỉ muốn đánh...

Lên Youtube search, không bíết là concert nào nữa, thấy lão út khóc mình sụt sịt hồi nào không hay luôn. Trông mấy lão kia cứ phởn pha phởn phơ, cũng muốn đánh...

Ừa, đánh một cái thiệt đau cho bọn hắn nhớ luôn cái bản mặt mình...

Gần đây tính nết trở nên kì cục.

Thằng giao gạo cho nhà mình giống Ric già ghê rợn, tự nhiên thấy ghét nó...

Đúng là kì cục!
 
vậy là sao...
chả lẽ tình cảm của mình dành cho anh chi vỏn vẹn như vậy
chả lẽ như thế là hết ...
ko ko phải như thế ... ko phải như thế đâu mà.. hờ hờ ko phai như thế ...
cớ sao nghe nhac của anh mình ko thể lấy lại cảm xúc khi xưa, cớ sao xem hình các lão già giờ đây mình chỉ nhìn thấy Eric, Andy, Junjin, Dongwan, Minwoo mà ko hề thấy anh
chã lẽ hết ròi sao ....
nghe hơi nhảm nhí nhưng sao mình ghét cái mặt phởn của anh bây giờ :((
anh vui đáng lẽ mình phai vui cớ sao mình lại như thế này ... mình thât ích kỉ
kẻ ích kỉ đáng bị khinh miệt
ôi hoảng loạn quá. Hãy cho tôi biết phải làm sao đây :(:)((
aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
 

susu-edible

Staff danh dự
Staff nghỉ hưu
Từ bỏ? Ko dễ 1 tí nào cả.
Từ bỏ ai thì từ bỏ, nhưng ko thể từ bỏ anh.
Anh đang giết em dần dần.
Anh làm em lún quá sâu. Tất cả là tại anh.
Điểm tựa tinh thần của em, hãy nói gì đi. Nói gì cũng đc.
Làm sao để em có thể từ bỏ anh chỉ trong mấy tháng trc khi thi đi.
Em xin anh đấy.
 

lina

S.V.C Writing Contest, Giải Sáng tạo '08
Staff nghỉ hưu
chán nản:|
bỗng thấy bản thân mình vô dụng quá sức, ko làm được một việc gì cho ra hồn hết cả
ko năm nào như năm nay, mình như ko phải là mình nữa
học hành tụt dốc ko phanh, chả có giới hạn gì sất ráo
kiểm tra tập trung hóa 4 điểm, thế mà lại tính đi y cơ đấy, thật tức cười thật nhảm nhít, chả đâu vào đâu cả
sốc hơn nữa, anh 5.5, chẳng thà như môn hóa, ko tức, còn đằng này là môn học mà mình tự hào và yêu thích nó bao nhiêu, nó là động lực để mình học hành vui vẻ hơn trong học kỳ 1, vậy mà bây giờ....
vô dụng, một đứa vô dụng, có chuyện học cũng ko xong thì làm nên trò trống gì cơ chứ
vô dụng thật mà, sao không chết quách đi cho rồi tồn tại trên cõi đời này làm gì, báo đời chi cho khổ, chỉ làm khổ thân ba má mà thôi....
 

Guinevere

Mun Hye Ri , xX_Bà xã Eric_Xx, Chánh thất nhà Mun
Staff member
Site Founder
@su: >:D< Đừng từ bỏ, tiếp tục yêu thích nhưng cố gắng biến niềm yêu thích đó thành động lực để cố gắng hơn. Hãy tưởng tượng đến nụ cười của chồng ss (ss nghĩ thế!) khi em gửi kết quả đại học qua. Và nếu em đậu, ss hứa, ss sẽ trans thư báo và gửi sang Hàn cho em >:D<, để em có cảm giác như các fan đã từng đem kết quả học đến cho Ric xem.


Ko riêng gì Susu, mấy em năm nay thi ĐH, cố gắng thi đậu, gửi giấy báo thi đậu cho ss rồi ss sẽ gửi sang bên đó cho tụi em ^_^. Đừng nghĩ rằng sẽ ko ai để ý đến những tờ giấy đó. Nếu Ric thật sự là Ric, chắc chắn Ric sẽ để ý ^_^.



@lina: sông có khúc người có lúc >:D<. Hãy nghĩ về mặt tốt một chút, biết đâu kết quả như thế sẽ báo động cho em biết mình thiếu kiến thức ở chỗ nào để còn biết mà bổ sung, chuẩn bị tốt hơn cho năm sau, ko lơ là mất tập trung nữa. Nếu cần thiết phải gạt Shinhwa sang một bên, cứ gạt; nếu cảm thấy đủ sức chống thì cứ tiếp tục thích. Đừng gò bó, đừng ép mình, em còn cả một năm và 1 kỳ thi quan trọng phía trước.


Với tất cả các bé đang căng thẳng thi cử: hãy cứ nghĩ rằng chỉ cần vượt qua những kỳ thi "nho nhỏ" đó, tụi em sẽ lại thấy hình ảnh Shinhwa bên nhau ^_^. Trong thời gian chờ đợi, hãy tiếp tục cố gắng để ko lãng phí thời gian, để sau này khi ngồi khóc lóc ngó Shinhwa đoàn tụ, niềm vui của tụi em cũng sẽ trọn vẹn hơn.
 

Guinevere

Mun Hye Ri , xX_Bà xã Eric_Xx, Chánh thất nhà Mun
Staff member
Site Founder
Vừa đọc tin hải tặc hoành hành ở vùng biển Aden = =


Đọc tin mà cứ ngỡ đang xem Cướp biển Cà ri bê.


Đang ngồi chửi hải tặc thì lòng chợt ấm lại vì các tin nhỏ về tàu chiến các nước giải cứu cho nhau, như tàu chiến Trung Quốc giải cứu tàu của Italy và một lần khác là tàu của nước nào đó, rồi sau đó hộ tống nguyên đoàn tàu thương mại vượt qua vùng biển an toàn. Hay như cách đây vài ngày là vụ tàu hộ tống Thổ Nhĩ Kỳ và tàu chiến Đan Mạch cứu tàu thương mại Việt Nam khỏi tay cướp biển, nếu ko có 2 nước đó, có lẽ...


Đúng là phải trải qua hoạn nạn mới biết chân tình, phải trải qua chiến tranh mới biết đoàn kết, mới biết tình người nằm ở đâu.



Ônh cho rằng đây là lần đầu tiên tàu của hãng thoát cướp biển trong tình huống nguy hiểm như vậy, nhờ thủy thủ đoàn cảnh giác và bình tĩnh, nhanh trí xử lý tình huống.

Trích Vnexpress.


= =... Vừa bảo ấm lòng xong giờ lại nặng lòng = =. Nếu ko có 2 tàu chiến của 2 nước kia liệu tàu VN có an toàn trở về hay ko? Toàn bài kô thấy đề cập đến 1 lời cám ơn hải quân Thổ Nhĩ Kỳ và Đan Mạch. Trách nhiệm hải quân của họ, và của cả các nước khác, đâu phải để bảo vệ ko công như thế. Trách nhiệm của họ chỉ giới hạn ở việc bảo vệ tàu thuyền chở của cải và con người của chính nước họ mà thôi. Lúc tốt đẹp thì ko thấy một lời cám ơn, cứ cho đó như chuyện hiển nhiên, khi có chuyện lại bắt đầu quay phắt chửi rủa ^^. Sao tự nhiên thấy chẳng lạ lùng gì với cái "chân lý" này =))=))=)).


Đến bao giờ mới biết đánh vần 2 chữ "BIẾT ĐIỀU" đây???

=))=))=))=))=))
 

shali

Chánh thất nhà Lee, S.V.C Writing Contest, Giải An
Sub Group Leader
chừng 4,5 ngày gì đó ko lên SVC

Thử xem ko lên SVC mình sẽ thế nào, vì thói wen onl mỗi ngày nó ngấm sâu vào đầu rồi

Bởi vì cảm thấy mệt mỏi, yêu quá nên mệt mỏi chăng? chả hỉu vì sao mệt mỏi, nên ko onl nữa...

Ko nhớ đến SH, ko nghĩ đến SH, áp lực của 5 môn KT đè nặng nên ko muốn lơ là nữa... thật sự thế

"Nếu em cảm thấy mệt mỏi thì đừng tự ép mình quá."
"Nếu cần thiết thì bỏ đi 1 thời gian, khi quay về lại yêu điên cuồng như hồi nào."...
Câu gì đó ss mun nói, đại loại thế, ko nhớ chi tiết đc :p

Mà thật... lạ lắm íh

Rõ ràng ko nhớ đến SH

lại cảm thấy rất dễ chịu

Vì cảm thấy, mình đang làm 1 việc đúng. Phải, tập trung học, mình đang làm đúng. Nếu kết quả ko tốt, mình sẽ có lỗi với SH, mình sẽ có lỗi với chính bản thân mình. Nếu kết quả ko tốt, vô tình mình sẽ kiến SH có lỗi. Nếu kết quả ko tốt, khi mình đối diện với SH, tình yêu sẽ ko đc trọn vẹn, nụ cười khi nhìn SH ko còn tươi nhất nữa. Tình yêu đấy khiến mình thỏa mãn, nhưng ko khiến mình hạnh phúc. Nhìn các anh ấy, mình sẽ cảm thấy có lỗi.

Vì thế... em đã quên các anh... trong 1 vài ngày... nhất thiết...

...


Cái quên đó... khó nói lắm... Em ko còn ngắm 1 cách say sưa bức hình Andy treo trên bóp nữa. 1 lần trong ngày, 1 nhìn nó chừng 1 vài giây, 1 vài giây thôi... rồi em lại quay trở về bài học...

Em đang quên anh đấy :))

lần đầu tiên trong đời em mún quên SH, bởi vì khi nói với ss su "Đôi khi fan hay tự ép mình nhớ đến ca sĩ, vì sợ nếu mình ko nhớ đến, mình sẽ quên họ" em đã nhận ra bản thân mình cũng thế. Nhưng em chưa kịp nói khúc sau "Nếu đó là 1 tình yêu thật sự, dù mình có quên, có yêu người khác đi chăng nữa, thì vĩnh viễn, sâu trong tận tâm hồn, dù cả khi mình ko nhận ra rằng... mình vẫn đang yêu và nhớ đến họ." :">

Thật thế...

Tối hôm qua

11g tối... cắm đầu học

12g... vẫn cắm đầu học

1g sáng... đập cả cái mặt vào quyển sách...

Bất chợt, 1 cú quay đầu nhẹ, và nhìn thấy bức hình SH để trên kệ tủ ngay bên cạnh

Nhìn các anh ấy cười...

Dường như đc tiếp thêm sức mạnh, em mìm cười nhìn lại các anh ấy, rồi lại quay trở về cuốn sách...

Hơn 2g sáng, nhìn các anh ấy lần cuối rồi đi ngủ ^^

Dù cho hôm nay cô ko gọi đúng em lên KT, nhưng cái ý nghĩ "A, cái này mình biết làm nè." thật sự rất hạnh phúc ^^ Đương nhiên bài KT Công nghệ sẽ đc đền bù xứng đáng sau hơn 3 tiếng học bài, bài con số 6 của bài KT Lí ko phải quá tệ đúng ko, bởi nếu em đi ngủ trc 2g sáng thì có lẽ điểm em còn tệ hại hơn thế này rồi :))

Ít ra... đó là tất cả công sức và cố gắng của mình...

Khi mọi chuyện đã hoàn tất, nỗi nhớ tự dưng ùa về. Mãnh liệt và dữ dội hơn bao giờ hết!

Nhớ Shinhwa, nhớ Shinhwa, nhớ quá... thật sự rất nhớ... giật cả cái mp3 của ciara bật bài hát của SH nghe mà tê tái lạ lùng................

Tự thưởng cho 1 buổi tốt onl xả giàng :D Dù gì thì tuần sau chắc lại phải quên nữa nên cứ onl bớt nhớ đi rồi tính :))

.............................................


Sau chuyện này...
Nhận ra rằng...
Lúc mình quên Sh
cũng chính là lúc mình nhớ SH nhất ^^



===========

@lina: bà già kia, mún chết hử? Cho so sánh điểm với tui đấy, xem xem ai là người thảm thương nhất hử? Bà mà thế thì tui thế nào? chắc có nước đập đầu vào cột điện, buột đá vào người nhảy xuống sông hay sắp tới đây chuẩn bị sẵn dao cho mm phanh thây lúc đưa sổ điểm à? =.=
Chết cả lũ, làm như có mình bà ấy -_______- trong vòng từ đây đến cuối tháng nếu nhận đc hung tin của tui thì bà sẽ thấy mình vẫn còn ... đáng giá lắm :(:)((
 

Lene

Chánh thất nhà Kim, S.V.C Writing Contest, Giải SH
Moderator
I'm back

Đã nghĩ rằng tình cảm cũng chỉ có đến thế mà thôi.
Chán + có tình yêu mới, đam mê mới thì sẽ bỏ đi
Nhưng có vẻ như không như vậy.

Mạch nước ngầm vẫn cứ chạy, nó ngấm vào từng thớ đất, phả từng hơi thở nhẹ nhàng. Ta ko để ý đến nhưng rồi một ngày yên lặng, ta lại nghe thấy tiếng nước chảy trong mình.

Tôi lại nhớ đến câu chuyện của papa, hoa chỉ ở những nơi rừng sâu, đá cao chênh vênh hiểm trở, chẳng dc ai biết đến. Nhưng ko vì thế mà hoa ko nở, nó vẫn nở, vẫn phô cái đẹp cho đời. Ng ta đẹp vì mình ko phải vì người khác.

Hidden beauty...
 

susu-edible

Staff danh dự
Staff nghỉ hưu
:) Bầu trời hôm nay thật rạng rỡ và mình biết có bao ng` quanh ta.
Vì SH, vì lời hứa của ss Giun, vì tất cả những ai quan tâm đến mình...
Mình sẽ đỗ.
Cánh cửa có đóng thì mình cũng phải đá cho nó mở.
 

lina

S.V.C Writing Contest, Giải Sáng tạo '08
Staff nghỉ hưu
hôm nay vô đọc lại , thấy bài post hôm qua sao tiêu cực quá^^
đọc được những dòng an ủi của ss Mun và sha, bỗng thấy lòng nhẹ nhõm hẳn
cảm ơn ss nhiều lắm, cảm ơn sha nhiều lắm:">, em iu 2 người:x
 

shali

Chánh thất nhà Lee, S.V.C Writing Contest, Giải An
Sub Group Leader
hôm nay vô đọc lại , thấy bài post hôm qua sao tiêu cực quá^^
đọc được những dòng an ủi của ss Mun và sha, bỗng thấy lòng nhẹ nhõm hẳn
cảm ơn ss nhiều lắm, cảm ơn sha nhiều lắm:">, em iu 2 người:x


iu hử? iu à? iu mà lúc nãy ko cho mươn ipod =.=
:(:)(:)(:)((
 

Iris_xxx

Đại tỷ nhà Park, S.V.C Cái Bang
Moderator
vì ủng hộ các pé iu dấu nhà ta năm nay thi, pé nào thi đỗ, pm cho ss, sẽ có món wà đậm chất Sh nhé....:)).........tiếp sức với bạn Guin đấy....nào các em...cố lên nhé......
 

Bou

Chánh thất nhà Jung, S.V.C Writing Contest, Giải k
Staff nghỉ hưu
Đây là gì?

Ước gì mọi thứ dễ dàng hơn

và mọi người không quá giành giật về cho mình như thế

Nhưng dẫu gì

Con người ai cũng có quyền mưu cầu hạnh phúc cơ mà LOL~


Này~ Quay lại đây đi~!
 

bazuka

Tiểu thiếp nhà Mun, Translator của tháng 4, S.V.C
Moderator
Chán đừng hỏi
Cái lúc thắng liên miên thì mình thờ ơ
Đến khi thua ê chề , nhục nhã thì tình yêu mới trở lại LMAO

At least, I had seen they didn't give up easily
Stand up and move on , boys :x
 

Guinevere

Mun Hye Ri , xX_Bà xã Eric_Xx, Chánh thất nhà Mun
Staff member
Site Founder
= =.... Ngày kỷ niệm gì mà....

Một chữ: XUI!!!!



Sáng dậy trễ ==> muộn lecture. Ráng lết vô tutorial, mặc đồng phục Shinhwavn :">:">. Một số người quay lại nhìn nhìn mình vì khu mình ở nhiều Hàn lắm =))=))=)). Ngường ngượng... nhưng kệ bố :">:">.

Và từ đây cái xui xẻo bắt đầu = =. Vô tutorial Korean, ngồi kế 1 thằng điên = =. Partner work mà nó làm như có mình nó = =, nó ngồi nói huyên thuyên xích đế. Còn có cái trò hỏi-đáp dành cho partner, chàng ta chơi tự hỏi tự trả lời =))=))=))=)). Ban đầu ta còn xen xen vào, sau thấy chàng ta quá ư sung mãn nên ta ngồi im nhìn chàng tiếp tục huyên thuyên =))=)). Một lúc lâu sau chàng ta còn dám quay sang hỏi "Why are you so quite?". Tổ sư.... did you even let me cough? LOLOLOLOLOL Cảm nhận được ở chàng ta một tình yêu nồng nhiệt với tiếng Hàn, mới lịch sự hỏi bâng quơ "where're you from?", chàng ta tạt một gáo nước lạnh vào mặt "Korea" :dead:. Ta cứng họng :ahyes:. Làm sao một người Hàn lại lọt được vào lớp Korean intermediate 3 nhỉ :ahyes:????

Còn đang choáng, loạng choạng đi ra khỏi lớp thì bà cô gọi giật lại "Angie sshi, why didnt you come to my office last week?" Ta ngớ người. Bà í lại "gợi ý" "To do the test" Ta mặt đần hơn nữa "What test?". "The vocab one. Didn't I tell you to come?" "No, sonsaengnim you didn't tell me". "Yes, I did, I remember." "ANNIYOOOOOOOO" Ta như muốn gào thét. Quái quỷ gì thế này? "Oh chingja?" "NE SONSAENGNIM". "Araseo, ne il ka chuseyo". Phù #:-s, hú hồn. Vậy là mai lại phải bò lên trường làm test = =.

Vừa nói chuyện với bà cô xong, ra ngoài, vấp bậc thang, té cái oạch acx. Đời ko còn gì nhục nhã hơn :(:)(:)(:)(:)(:)((. Té ngay trước mặt bọn tây mới nhục chứ :(:)(:)(:)((. Vừa đau vừa xấu hổ = =. Dù có hai, ba đứa trong đám đó chạy lại đỡ mình, miệng liên tục hỏi "are you ok? ok?" nhưng vẫn thấy nhục = =.

Sau đó là 1 tiếgn break thanh bình nhất ngày = =. Ngồi nghe + xem Shinhwa perf năm ngoái trong ipod :">:">:">:">.

Rồi đến tutorial French = =. Ôi mama, lớp này mới gọi là nhục = =. Ta nói, vừa đứng lên để vô lớp, nghe tiếng lộp độp, ngó xuống đất.... MÁ ƠI MÓC ĐIỆN THOẠI CUẢ TUI acxacxacx!!!!! Chả hiểu đứng cái thể loại gì mà điện thoại vẫn trong túi quần, còn móc khóa rớt lộp độp xuống đất acx. Điều an ủi duy nhất là 2 cái móc ricsyung vẫn nguyên vẹn bên nhau dưới cái điện thoại:head_shake:. Còn bộ 6 anh :dead::dead:.... Nhưng ít ra 6 anh chỉ bị đứt sợi dây. Đau đớn hơn là em Shinhwa girl đã ko cánh mà bay :dead::dead::dead:. Dù đã cố căng đôi mắt 12/10 mới mổ ra để ngó xem em đã bay về phương nào, nhưng rất tiếc, vẫn ko kiếm ra được :dead:. Giời ơi!!!!!!!!!!!!!!!!!


Thất thểu đi về, ra trạm bus vô tình gặp con bạn. Hai đứa kéo nhau đi ăn chè Singapore. Vừa đụng muỗng vào ly chè, muỗng gẫy = =. Gẫy mà vẫn ko hiểu làm sao muỗng nhựa đụng vô đá lại gẫy ngon lành như thế. Lấy muỗng mới, múc được vài muỗng, trượt tay làm chè văng tung tóe khắp người :(:)(:)(:)(:)((. :dead: Đã thế ăn xong còn để quên ipod trên bàn. May mà chị gái xinh đẹp bán hàng có tấm lòng nhân hậu, rượt theo trả lại cho mình :">.

Từ lúc đó đến tối, ta đi chơi trong tâm trạng đề phòng - -, đi đâu cũng phải nhìn trước nhìn sau (sợ té!), nhìn trên bàn nhìn xuống đất (sợ để quên đồ!) và đụng muỗng đũa cực kỳ nhẹ nhàng (sợ gãy và văng thức ăn = =!). Lói chung nà rất rất rất nhục!!!



- Điều an ủi thứ 2 trong ngày: con bạn chơi gắp thú khổng lồ:-|. Ta nói, tự ta gắp thì chẳng bao giờ được, người khác gắp lại ngon lành, đưa mắt puppy eyes (chẳng biết có ra ko) nhìn con bạn, cuối cùng nó đưa luôn con gấu bông "thích thì lấy đi!". Chẳng biết nó xúc động vì puppy eyes của mình hay vì quá ghê tởm mà đưa đại để hạn chế khả năng ói mửa nhỉ =)). Nhưng kệ xác nó, ta có gấu bông ôm là được :">:">:">. Con gấu to đùng đã được ta đặt tên là Eric >:)>:).


Đang suy nghĩ xem đêm nay nên "làm gì" với Eric để bù lại một ngày xui xẻo >:)>:)>:)
 

Bou

Chánh thất nhà Jung, S.V.C Writing Contest, Giải k
Staff nghỉ hưu
Không biết nó là cái gì -_- mà lại nặng thế nhở
 

LeOh

S.V.C Staff
PR Group
có đứa éo nào thích học trường tầm thường đâu
uh thì trường bt vẫn ok
có khi chả sướng gấp mấy lần trường xịn
nhưng mà cái thói đời~
chả biết từ lúc nào mà lại chen lấn xô đẩy vs cái bọn mà mình ko ưa
để đạt đc cái mà chúng nó ưa nhưng mình ko thích


mà bố nói thật, chúng mày cứ thích ra vẻ ta đây đi,
uh thì bố cứ ngậm mồm như bố chả hiểu thầy giảng cái gì
nhưng rồi bố ko thua chúng mày đâu


tự hứa lương tâm, dù có làm điều mà mình chả thấy có tí hứng thú nào
thì cũng phải làm cho nên hồn.
còn mấy thằng chúng mày, nên cầu nguyện là sau này đừng có vô tình gặp tao trên đường.

ít nhất nằm viện 3 tháng con ạ!!!
 

hienqv

Chánh thất nhà M, S.V.C Writing Contest, Giải Khuy
Translator
no need to cry ..
that's life...never fair...
i mush be strong,right ?
come on......:eek:ài:
 
Status
Not open for further replies.
Top